Minh Tranh cắnchặt răng, về sau lại thoáng cười: "Người phụ nữ đầu tiên của tôi cóphải là cô ấy hay không, cô ấy là người rõ ràng nhất."
"Thậtkhông?" Tống Cẩm Trác tiếp lời thay La Văn Anh: "Chỉ là người đàn ôngđầu tiên, dựa vào cái gì đòi người khác cân nhắc tới?"
Hai ngườitranh luận qua lại, không khỏi đem suy nghĩ của La Văn Anh hướng về phía bọn họ, nếu nói chỉ là một buổi tối, khi đó Minh Tranh hết lòng vì việc chung, nếu hoài nghi anh chuẩn bị chu đáo thì oan uổng quá, suy nghĩmột chút dù sao cũng là đàn ông, cung tên đã lên dây, làm sao có thểkhông bắn, sau nhìn lại phản ứng của anh...
Sắc mặt La Văn Anh khẽ chuyển sang hồng, than thở một câu: "Tôi làm sao biết."
Minh Tranh nghe thế, lửa giận cơ hồ không thể nhịn được: "Em không biết?"
Anh cao giọng, có vẻ như đang trách cô, Tống Cẩm Trác mím chặt môi, La VănAnh sợ giằng co thêm nữa, Minh Tranh sẽ đem tình tiết đêm đó lôi ra kểhết: "Cẩm Trác, em đi lên trước, anh về sớm nghỉ ngơi một chút, còn anhnữa…" Cô nhìn về phía Minh Tranh: "Anh cũng đừng ở đây mà giả điên, đinhanh lên."
Tống Cẩm Trác gật đầu, vẫn chưa nói thêm gì, La VănAnh nhìn anh ngồi vào bên trong xe, sau đó mới đứng thẳng dậy, ánh mắtTống Cẩm Trác cố định nhìn Minh Tranh, không lập tức rời đi.
Minh Tranh hẳn là ở nơi này canh chừng cô cho tới bây giờ, bóng dáng anhtrải dài bên dưới ánh đèn, ánh mắt đìu hiu mất tinh thần, La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-yeu-thanh-that/2177052/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.