Trong vườn, từng thảm cỏ dày đan xen vào nhau, lúc này ánh mặt trời đã hoàn toàn buông xuống, đôi tay Phó Nhiễm ôm lấy đầu gối, đầu khẽ nghiêng xuống tựa vào đầugối, Minh Thành Hữu đứng ở trong sân cách đó không xa chuẩn bị đồ nướng, cô đưa mắt nhìn lại, Minh Thành Hữu cúi đầu, ánh đèn trên mái hiênchiếu sáng trải đầy toàn bộ phần lưng người đàn ông, nét mặt nghiêmnghị, động tác cẩn thận thành thạo.
Phó Nhiễm nở nụ cười, Minh Thành Hữu ngẩng đầu lên nhìn thấy bộ dáng của cô, có chút ngây ngô.
Hương vị hoa cỏ đặc biệt thấm vào chóp mũi, làm người ta thấy trong lòng vuivẻ thoải mái, Phó Nhiễm đứng dậy đi về phía Minh Thành Hữu, cầm lấychiếc chổi lông gà nhỏ phết mật ong lên cánh gà nướng thay cho hắn, saukhi nướng được một lúc, màu sắc hiện ra màu vàng giòn, làm người ta muốn cử động mười ngón tay.
Lần lượt bày thức ăn vào trong bàn, Minh Thành Hữu lấy áo choàng bên cạnh trùm lên cho cô.
"Ban đêm lạnh, sao em không tự lấy mà choàng vào?"
Phó Nhiễm khép áo choàng lại chặt hơn.
"Tối nay không tính là lạnh chứ sao."
Trên bàn còn có một chai rượu đỏ, đêm say lòng người, cảnh sắc cũng như hòa cùng bầu không khí mê người.
Ban đêm trên đảo càng thêm yên tĩnh, giống như không nghe được những chiếcxe qua lại ồn ào náo nhiệt, vả lại không có kiến trú nhà cao tầng, sẽkhông là có cảm giác đơn độc giống như trong phố xá sầm uất vậy.
Phó Nhiễm dựa trong ngực Minh Thành Hữu, tiếng trái tim hắn đập xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-yeu-lam-that/1279427/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.