Phó Nhiễm mở cửa xe ra, sau đó đứng bên cạnh cửa xe. Vẫn như trước, mỗi lần hắn xưng hô như vậy cô đều cãi lại.
“ Không được gọi tôi là Cấu Kết?”
Minh Thành Hữu không nói gì thêm, chỉ nhìn chằm chằm cô.
Phó Nhiễm ném túi xách lên ghế phụ, đóng cửa xe lại và khởi động xe. MinhThành Hữu vẫn đứng bất động như trước, cô bấm còi nhưng hắn giả vờ nhưkhông nghe thấy. Đuôi xe Phó Nhiễm bị xe Minh Thành Hữu đậu sát nên côkhông thể lùi xe được. Phó Nhiễm mở dây an toàn, bấm còi thêm mấy lần.
Minh Thành Hữu đứng thẳng người lên, gió ban đêm làm cho vài sợi tóc đen bay bay ngay trán, hai tay đặt trước ngực mà phần eo trở nên hơi cong. PhóNhiễm vẫn ngồi ở ghế lái, không nghĩ ra mục đích hắn đứng ở đây lạikhông nói lời nào.
Sau mười mấy phút giằng co, Phó Nhiễm mở cửa xe bước chân trái ra ngoài.
“ Anh có việc gì sao?”
Minh Thành Hữu đứng dậy, cũng không tránh người ra mà mở cửa xe đối diện ngồi vào ghế phụ.
Phó Nhiễm ngồi lại vào trong xe, giọng nói có chút
“ Có việc gì sao??”
Minh Thành Hữu thuần thục bật lò sưởi, lại mở thêm nhạc, sau khi chờ đợi hắn lại tự đem chính mình đặt vào hoàn cảnh thoải mái.
Sau đó, mới quay đầu nhìn cô.
“ Phó Nhiễm “
Cô và Minh Thành Hữu nhìn nhau.
“ Chuyện Vưu Dữu, cuối cùng em có tin tưởng lúc đấy anh không hề giúp Sâm tử sao??”
Phó Nhiễm mím môi lại, không biết trả lời thế nào.
Tầm mắt Minh Thành Hữu xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-yeu-lam-that/1279395/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.