Luật sư Tống tuyênđọc xong di chúc, Minh Vân Phong để lại mấy chỗ bất động sản cùng tiềnmặt không cố định trong tay chia ra cho Minh Vanh cùng Minh Thành Hữu,nhưng người sáng suốt cũng có thể so sánh được rằng, so với 60% cổ phần, những thứ này không khác nào là không bằng cả những hạt cát trong samạc.
Lúc này sắc mặt Lý Vận Linh trắng bệch như tờ giấy, búi tóclỏng ra, một vài sợi tóc rơi xuống cổ, nhưng hiển nhiên là bà không để ý
"Luật sư Tống, thật sự đây là ý của Vân Phong?"
"Chính xác là chính miệng Lão tướng quân nói ra."
"Tôi không tin."
Tay phải Lý Vận Linh đè lại ngực, bất luận như thế nào bà cũng không nghĩ tới kết quả này.
"Thành Hữu mới là con trai cả ruột thịt của Minh gia, tại sao ông ấy sẽ che chở đứa con riêng đó?"
Trong nháy mắt vẻ cố gắng duy trì hình tượng mẹ hiền trong ngày thường sụpđổ, chính tay Lý Vận Linh cởi bỏ lớp ngụy trang đó, một tiếng con riênglàm Phó Nhiễm lấm lét nhìn. Minh Tranh ngẩng đầu lên, ánh mắt hắc ám sâu thẳm.
"Phu nhân, đây là ý riêng của lão tướng quân."
Luật sư Tống nhắc lại lần nữa.
"Tôi không tin, ai biết được có phải các người thông đồng với nhau haykhông? Lúc ấy Vân Phong không tỉnh táo, không chừng là các người ép buộc ông ấy ký tên, tóm lại là không thể nào là kết quả này!"
Lý Vận Linh cầm chặt tay Minh Thành Hữu ngồi ở bên cạnh
"Luật sư Tống. . . . . ."
"Phu nhân, lúc ấy thiếu phu nhân cũng ở trong phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-yeu-lam-that/1279386/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.