Cung Nguyện khóc nứcnở, vừa lau sạch sẽ nước mắt, ngẩng đầu lên chợt nhìn thấy thần sắcngười đàn ông này có cái gì đó không đúng.
"Tam Thiếu?"
Khóe miệng Minh Thành Hữu hơi co rúm, tay phải giữ chặt mép bàn, cánh tay run rẩy giống như là cả chiếc bàn đang rung lên.
Anh cố nén kích động trong lòng, đột nhiên tầm mắt nhìn ra ngoài làm người ta không khỏi lạnh run.
"Tôi, tôi cũng là có ý tốt nhắc nhở các người."
Cung Nguyện lui người về phía sau, chỉ sợ một khi người đàn ông này tức giận sẽ tiến đến gần mình.
Minh Thành Hữu nặng nề thở ra một hơi, tựa như đang cố gắng chịu đựng.
"Lý Lận Thần là người như thế nào anh cũng thấy đấy, luôn luôn ích kỷ, tôinghĩ hắn kết hôn cùng Phó Nhiễm, mục tiêu vẫn là hai nhà kết thân mangtới nhiều lợi ích, về phần đứa bé, hắn nói là con của hắn, mặc cho bênngoài đồn đại như thế nào cũng không quan tâm, nhưng anh nghĩ lão già Lý gia là một người tinh tường, mặc dù hiện tại ông ta không nói, vậy saunày thì sao? Đứa bé vừa sinh ra không chừng đã bị ôm đi làm giám địnhDNA, anh suy nghĩ một chút, đến lúc đó mẹ con bọn họ có thể tốt hơnsao?"
Cung Nguyện vẫn muốn quay lại cùng Lý Lận Thần, đối vớitình hình của hắn tự nhiên cũng biết rõ như trong lòng bàn tay, trướckia Lý Lận Thần cùng Phó Nhiễm cũng không qu đột nhiên lại đến với nhau, lại đột nhiên nói muốn kết hôn, bên ngoài còn lan truyền, đứa nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-yeu-lam-that-2/2638545/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.