Chương trước
Chương sau
"Các vị đại nhân quả nhiên là người hào sảng..! Bệ Hạ đang ở đây, các vị hãy nhận lấy đi..!"
"Xẹt..!"
Lý Dương quăng người đang ở trong tay lên cao hướng về phía của hai anh em Lãnh Vô Thiên.
Nhân cơ hội sự chú ý của tất cả mọi người tập trung cả vào thân ảnh kia, hắn cùng Lý Hiên hai người đã chạy thẳng.
"Xẹt..! Phốc..!"
"Nhị đệ..! Khoan đã..!"
"Đại ca..! Bệ Hạ chết càng sớm, đối với chúng ta càng có lợi..!"
Một kiếm đem thân ảnh kia chém ra làm hai khúc, Lãnh Vô Thiền không cho là đúng lên tiếng.
"Xoạt..!"
"Người..! Người này không phải là Bệ Hạ..!"
Lật thi thể lên Lãnh Vô Thiền nhìn rõ gương mặt, hắn cả kinh thất sắc, gương mặt không còn một giọt máu.
"Quả nhiên.! Chúng ta đã trúng kế Kim Thiền Thoát Xác của Lý Dương rồi..!"
Lãnh Vô Thiên hắn ban đầu cũng có nghi hoặc, Lý Dương cùng Lý Hiên nghe đồn là rất trung thành với Bệ Hạ.
Bọn chúng sẽ không có khả năng vì bảo toàn tính mạng của mình, giao ra Bệ Hạ, vẫn là để cho hắn đoán đúng rồi.
"Đại ca..! Chúng ta phải làm sao đây..?"
Sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt của Lãnh Vô Thiền.
Nếu như Bệ Hạ không có đi theo Lý Dương hai người, vậy nhiều khả năng Bệ Hạ đã chạy thoát ra bên ngoài mất rồi.
Lần này Chấn Bắc Quân Đoàn bọn họ huy động lực lượng rầm rộ như vậy, không lý nào có thể qua mặt được triều đình.
Nếu mà Hoàng Đế biết được tất cả điều do Lãnh gia bọn họ đứng sau lưng, như vậy..
"Trở lại nhà tổ của Nguyễn Hữu Nghĩa trước rồi tính sau..!"
Lãnh Vô Thiên hắn làm việc luôn luôn cẩn thận.
Hắn có để lại một đội quân dọn dẹp sạch sẽ hiện trường nơi nhà thờ tổ kia để hủy thi diệt tích.
Nếu như hắn tính không sai, Bệ Hạ là còn ở nơi đó, cũng sẽ đụng độ đến người mà hắn để lại làm nhiệm vụ.
Phải quay lại xem kết quả như thế nào thì mới có thể tính tiếp được.
"Đi thôi..!"
Phất tay ra hiệu một cái, Lãnh Vô Thiền cùng binh sĩ Lãnh gia rất nhanh chóng rời khỏi nới này.
Bây giờ ngay cả chuyện truy sát hai tên tráo trở là Lý Dương cùng Lý Hiên cũng chẳng có người nào đi quan tâm nữa rồi.
...
"Rầm..!"
"Lộc Phú Huyện Trưởng..! Ông nói cái gì..? Bệ Hạ còn chưa có trở lại Huyện Nha..?"
Lý Dương kinh hãi quá độ, rõ ràng là hắn đã cùng Bệ Hạ thương nghị tốt.
Sau khi đánh lừa được đám thích khách kia, Bệ Hạ sẽ lập tức quay trở lại Huyện Phủ chờ bọn họ.
Làm sao trời đã sáng rồi vẫn còn chưa có trông thấy Bệ Hạ nơi đâu..?
"Hồi Lý..! Lý Dương đại nhân..! Bệ Hạ thật chưa có trở lại Hồ Huyện..!"
Trời vào cuối mùa thu buổi sáng khá là lạnh, nhưng Lộc Phú hiện tại toàn thân là ước đẫm.
Là mồ hôi tuôn ra thấm ước cái áo lông chồn mà vợ hắn mới mua cho hắn cách đây không lâu.
Nhưng hắn không có quan tâm đến những thứ này, trong lòng của hắn bây giờ là lạnh lẽo vô biên.
Bệ Hạ cải trang vi hành đi đến Hồ Huyện của hắn không nói, còn là bị thích khách tập kích hiện nay không biết sống chết ra làm sao nữa.
Nếu như mà Bệ Hạ có chuyện gì không may, không chỉ một mình Lộc Phú hắn, hắn nghĩ toàn bộ quan trường của Linh Đài Thành này sẽ phải chịu chung kiếp nạn.
Viễn cảnh Lộc gia hắn bị sao gia diệt tộc đã nhìn thấy quá rõ ràng.
Hắn không hiểu vì sao mình lại xui xẻo đến như vậy.
"Xẹt..!"
"Không có đến..! Sao có thể như vậy.?"
"Các người có nhìn nhầm hay không..?"
Kiếm của Lý Dương đã kề trên cổ của Lộc Phú.
Hắn nghĩ Lộc Phú cùng đám quan lại Hồ Huyện này làm việc thất trách, nhiều khi Bệ Hạ đến, bọn họ cũng không tin, cho người đuổi đi.
Nhận định của hắn càng có cơ sở hơn khi mà Bệ Hạ vốn không có mang trên người Long Bào thường ngày.
"Lý Dương đại nhân..! Hạ quan đã cho người điều tra qua, từ đêm qua đến nay không có người nào đến Huyện Phủ tìm kiếm Lộc Phú đại nhân..!"
"Đây là lời khai của những tên quan sai trực đêm tối hôm qua, mời ngài xem qua..!"
Cao Khiêm là đệ nhất Phó Huyện Trưởng của Hồ Huyện, quan hệ giữa hắn cùng Lộc Phú trước đây không tốt.
Sau này vì thất bại trong cuộc tranh dành Huyện Trưởng vị trí càng làm cho Cao Khiêm ghét cay ghét đắng Lộc Phú.
Tuy nhiên bây giờ hắn phải giúp đỡ Lộc Phú thôi.
Bệ Hạ mất tích ở Hồ Huyện, hắn hiểu quá rõ ràng một mình Lộc Phú là không có khả năng gánh vác cái trách nhiệm này.
Toàn bộ quan trường của Hồ Huyện cũng sẽ phải chôn cùng.
Vì bản thân mình, hắn phải giúp đỡ Lộc Phú lần này.
"Không có..! Không có..! Làm sao có thể..?".
"Lý Dương đại nhân, bây giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm..! Chúng ta nên cho người tìm kiếm tung tích của Bệ Hạ hay hơn..!"
Lý Hiên nhận thấy đám người Lộc Phú này không có nói dối, cũng nhìn ra được hiện tại Lý Dương đang không còn được bình tĩnh.
"Đúng vậy..! Phải tìm ra Bệ Hạ trước..!".
"Lộc Phú Huyện Lệnh..!"
"Có hạ quan..!"
Lộc Phú lấy tay lau nhẹ mồ hôi lạnh trên trán, thanh kiếm của Lý Dương đã rời khỏi cổ, hắn biết cái mạng của mình tạm thời có thể giữ lại được.
"Ông huy động toàn bộ binh sĩ cùng bộ đầu bên trong Hồ Huyện, cùng ta đi đến nhà tổ của Nguyễn Hữu Nghĩa tìm kiếm tung tích của Bệ Hạ..!"
"Tuân lệnh đại nhân..!"
"Thống Lĩnh..!"
"Có chuyện gì..?"
"Theo tôi thấy dù chúng ta có huy động hết lực lượng của Hồ Huyện, cũng khó có thể chống lại đám thích khách kia..!"
"Lý Hiên ngươi có cao kiến gì hay không..?"
Vì chuyện Nguyễn Văn Chương mất tích làm cho Lý Dương tâm trạng rối loạn, giờ Lý Hiên lên tiếng cảnh báo hắn mới nhớ.
Bên kia đám thích khách có hơn một ngàn người, tất cả đều không phải là hạng người bình thường, đều là quân đội tinh nhuệ đi ra.
Hiện tại có gặp phải đám người đó. Với không đến một trăm người của Hồ Huyện, không đủ cho bọn chúng giết nữa là.
"Thống lĩnh..! Nơi đây cách Linh Đài Thành không xa, chúng ta cho người đến tìm Mã Phùng Tri Phủ.! Bảo ông ta điều toàn bộ binh lực của Linh Đài Thành đến đây..!"
Linh Đài Thành có mấy trăm binh sĩ chính quy, cùng bộ đầu quân dự bị bên đó, có thể làm đối trọng của đám thích khách kia.
Một khi huy động toàn bộ lực lượng của toàn bộ quân sĩ trong địa phận Linh Đài Thành, bên mình liền chiếm được ưu thế.
Đem đám thích khách đó diệt đi cũng không phải là không được.
"Chuyện này ta giao cho ngươi làm..!"
Ý kiến không tồi, trong tình cảnh này cũng chỉ có huy động toàn bộ lực lượng của Linh Đài Thành.
May ra mới có thể đánh tan đám quân sĩ đội lốt thích khách đó.
"Ngươi lại đây..!"
"Thống lĩnh xin sai bảo..!"
Hổ Tử Vệ còn lại không nhiều, chỉ tầm ba mươi mấy người thôi, nhưng cũng đủ sức liều mạng hoàn thành nhiệm vụ.
"Đưa mật thư này đến Lễ Quận giao cho Lưu Kiến Hoa Phó Thống Lĩnh..! Nói cho y biết bằng mọi giá phải khuyên bảo Bình Điền Thụy tướng quân đem quân trở lại Linh Đài Thành hộ giá..!"
Bằng mọi giá có nghĩa là bỏ qua luôn chuyện công đánh Lễ Quốc.
Hiện tại Bệ Hạ đang gặp nguy hiểm, tìm kiếm cùng bảo hộ Bệ Hạ là ưu tiên hàng đầu, những chuyện khác sau này tính sau.
Lý Dương hắn có cảm giác, chủ mưu lần này muốn dồn Bệ Hạ vào con đường chết có thế lực cực kỳ hùng mạnh.
Cũng chỉ có Thành Hổ Quân mới may ra chống lại được cổ thế lực này.
"Còn ngươi đưa mật thư này lên Kinh Thành giao cho Nguyễn Chính thống lĩnh..! Nói với ông ấy điều Cấm Vệ Quân đến Linh Đài Thành hộ giá..!"
Bên Thành Hổ Quân đường xá có chút khó đi, hắn sợ Bình Điền Thụy sẽ không thể nào đến kịp, cũng phải chuẩn bị phương án dự phòng mới được.
"Giấy không gói được lửa, xem ra giông bão sắp kéo đến rồi..!"
Chuyện lớn như thế này là không thể nào tránh được sự dò xét của những tôn đại thần trên Kinh Thành.
Lý Dương hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được một khi những tôn đại thần kia biết được tin tức Bệ Hạ gặp nguy hiểm, sẽ có phản ứng như thế nào.
...
"Rầm..!"
"Khốn kiếp..!"
Lý Dương suy đoán không sai, hiện tại Nguyễn Khải hắn giận.!
Cực kỳ giận dữ..!
Nếu như Lý Dương mà có mặt tại đây, hắn đã lập tức rút kiếm đem Lý Dương giết chết đi rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.