"Nguyễn Khải..!"
"Có vi thần..!"
"Trong thời gian bảy ngày đến trẫm sẽ ở tại Phụng Tiên Điện hiếu kính với lại Tiên Đế..!"
"Trong khoảng thời gian này, chính sự của Đại Thành Quốc trẫm giao cho khanh toàn quyền xử lý..!"
"Thần tuân chỉ..!" Nguyễn Khải cung kính tuân lệnh.
Xém chút nữa thì hắn đã quên, bảy ngày nữa là đến lễ bốn mươi chín ngày mất của Tiên Đế.
Vị Bệ Hạ này đi đến Phụng Tiên Điện cũng là điều dễ hiểu, hiếu kính với cha mẹ là đức tính tốt của mọi người dân trên Cổ Nam Đại Lục này mà.
Thêm nữa Bệ Hạ đang bị thương tại người, cần phải nghĩ ngơi, trong khoảng thời gian này thật không nên làm phiền ngài ấy.
Nguyễn Khải hắn cũng thật sự khâm phục sự hào sảng của Nguyễn Văn Chương, vị Hoàng Đế này nói trao quyền cho một tên Thừa Tướng như hắn liền trao quyền, không có một chút chần chừ do dự nào.
Tấm lòng như vậy nó khác quá xa vị Tiên Đế trước đây chỉ khư khư ôm mọi quyền lực của đất nước vào trong tay của mình.
Người như vị Bệ Hạ này, mới xứng đáng để cho Nguyễn Khải hắn hết lòng tận trung.
"Bệ Hạ..! Ngài muốn làm cái gì..?"
Không còn ai bên trong tẩm cung của Nguyễn Văn Chương, y cũng đã thay thường phục.
Điều đó làm cho lá gan của Lý Dương lớn ra thêm nhiều lắm.
Chí ít hắn biết trong trường hợp này, Nguyễn Văn Chương sẽ không có đem cái giá Hoàng Đế của mình ra để trị tội hắn.
"Ân..! Như vậy mà ngươi cũng nhận ra..!"
Thay xong bộ y phục quý tộc bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-vuong-binh-thien-ha/1018894/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.