Thân thể của Úc Thanh khỏi hẳn, Ngụy Triêm Y lại bệnh. 
Đã qua ba ngày, cô một mình ở viện tường vi, một mình nằm trên giường, chỉ có dì Triệu một ngày ba bữa đưa cơm tới, những người khác căn bản không thấy được cô, Úc Thanh cũng không tới xem cô, ngay cả một câu hỏi thăm cũng không có. 
Không thể nghi ngờ, chim hoàng yến ngàn kiều vạn sủng này bị thất sủng rồi. 
Ngụy Triêm Y nằm ở trên giường cười lạnh một tiếng. 
Mấy ngày nay, nhiệt độ ở Liêu Thành giảm sâu, đêm qua vừa mới có tuyết đầu mùa, cô nhìn qua ngoài cửa sổ đang đóng chặt là một tầng sương mù lạnh lẽo, quang cảnh bên ngoài là thế nào cô cũng không rõ lắm, cũng không quá muốn xem. 
Phát sốt khiến ý thức của cô cứ mơ mơ hồ hồ, hỗn hỗn độn độn, ban ngày sẽ đi vào giấc mộng rồi ban đêm lại vô cùng tỉnh táo. 
Nói cũng buồn cười, bởi vì đã quen có Úc Thanh ở bên cạnh, cũng quen việc mỗi đêm anh đều sẽ ôm cô đi ngủ, cho nên mấy ngày nay không có anh, cô ngủ cũng không được an ổn. 
Ngụy Triêm Y bị bệnh, anh đương nhiên là biết, nhưng anh không có tới thăm, bởi vì anh không muốn tới, đại khái là muốn để cô tự mình tỉnh táo lại, như lời anh nói, muốn dạy dỗ để cô hiểu được quy củ. 
Là anh nuông chiều cô thành thế này, nói cái gì mà thích nuông chiều cô, bây giờ anh lại hy vọng cô hiểu chuyện một chút, đúng là kẻ lừa đảo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-vo-ngoan/3398160/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.