Edt & Beta: Đòe
Ngày đầu tiên tổng giám đốc đến nhậm chức, tôi đã gào lên "Nhóc ơi, mẹ yêu con!" với cậu ấy thì phải làm sao? Online chờ gấp.
Trong lòng Nhâm Trạch mưa như nước trút nhưng biểu cảm lại thể hiện ra mình là một tinh anh, tựa như câu "Nhóc Chu, mẹ yêu con" chưa từng được thốt ra từ miệng cô.
Vào thời điểm quan trọng, cô nở một nụ cười chuyên nghiệp, nhe ra tám chiếc răng tiêu chuẩn: "Xin hỏi đây có phải cậu Ninh, Ninh chu không ạ?"
"Là tôi." Ninh Chu cũng không ngờ ngày đầu tiên đi làm lại gặp được fan hâm mộ của mình ở công ty, hơn nữa còn là fan mẹ, trong lòng cảm thấy xấu hổ khó tả.
Nhưng nếu như đối phương đã thể hiện như chưa có chuyện gì xảy ra thì cậu cũng vờ như không biết gì.
Thật sự thì trong lòng Nhâm Trạch vẫn không kìm nén được nỗi phấn khích, lúc nói chuyện có hơi lâng lâng: "Hôm qua chủ tịch đã đưa ra chỉ thị, giờ tôi sẽ dẫn Ninh tổng đến phòng làm việc của cậu."
Ninh Chu gật đầu với cô: "Làm phiền rồi."
"Mời Ninh tổng." Nhâm Trạch làm động tác mời và cùng Ninh Chu đi vào thang máy.
Phòng làm việc của Ninh Chu ở tầng 13, mặc dù đang là giờ cao điểm nhưng Ninh Chu đi bằng thang máy riêng nên có vẻ không đông đúc.
Sau khi vào thang máy, Nhâm Trạch vẫn luôn lén nhìn Ninh Chu.
Không có cách nào, cô biết mình phải dè dặt nhưng nhóc ngoan ngoãn đang sống sờ sờ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-vo-ngoan-ngoan/3446440/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.