Edit & Beta: Đoè
Tưởng Hàng Đình đang họp thì nhận được tin nhắn của Ninh Chu.
Cấp dưới đã mắc phải sai sót khi thống kê số liệu khiến sắc mặt Tưởng Hàng Đình lúc này rất khó coi.
Không khí trong phòng họp trầm xuống. Những người khác thì im lặng như gà, không dám gây ra tiếng động vì sợ bị bão cuốn đi theo.
Im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Chợt có tiếng điện thoại vang lên.
Những người ngồi ở đây tim cũng nhảy lên theo, rốt cuộc là kẻ nào không muốn sống nữa vậy? Vào họp mà không tắt điện thoại!
Mọi người lén lút nhìn nhau, cố gắng tìm ra thủ phạm chưa tắt điện thoại nhưng họ lại nhìn thấy vẻ mặt bối rối trên khuôn mặt của những người khác cũng giống như mình.
Mãi cho đến khi có người bĩu môi nhìn về phía Tưởng Hàng Đình, thế mới biết là điện thoại của hắn.
Vì vậy, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Điện thoại của Tưởng Hàng Đình đặt trên bàn, khi nó rung màn hình sẽ tự động sáng lên, hiện lên một dòng thông báo của WeChat người gửi tin nhắn là Ninh Chu.
Vẻ mặt hắn rất tự nhiên mở điện thoại lên, thấy Ninh Chu gửi một biểu tượng cảm xúc đến.
Chu Tử: [Em muốn nhuộm thành màu xanh lá cây.jpg]
Tưởng Hàng Đình hơi ngơ người.
Ngay giây tiếp theo, khóe miêng hắn không khống chế được mà nhếch lên.
Hắn thoát WeChat, bấm mở album và rất nhanh chóng đã tìm thấy tấm ảnh mà hắn mặc bộ vest màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-vo-ngoan-ngoan/3376704/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.