Dưới ánh đèn đường nhàn nhạt, khuôn mặt Ninh Chu trắng bệch đến mức có chút trong suốt, sắc hồng đào lan từ phần cổ lên, giống như một vệt hồng cùng màu mực lem luốc trong nước.
Nhìn Ninh Chu, Tưởng Hàng Đình cảm thấy miệng khô khốc, trong đầu có thứ gì đó nổ tung khiến hắn choáng váng.
Hai mắt Tưởng Hàng Đình rực lửa, từ đôi mắt mèo ngây thơ và nhút nhát của Ninh Chu lướt xuống, cuối cùng vương vấn trên đôi môi hơi hé mở của cậu trai trẻ, như thể có một loại ma lực, dụ dỗ hắn lao đến ngấu nghiến nó, tô thêm sắc đỏ máu như hoa hồng cho đôi môi em, để lại dấu răng trên đó và đánh dấu chủ quyền sở hữu thuộc về mình hắn.
Thứ dục vọng ấy trào lên rất dữ dội, giống như một ngọn lửa bùng cháy trên thảo nguyên, một khi đã để mất kiểm soát sẽ không thể vãn hồi.
Tưởng Hàng Đình kiềm chế dục vọng dâng trào trong lòng, bây giờ càng không thể mất kiểm soát, hắn biết nếu không kìm hãm dã thú trong lòng mình, chắc chắn sẽ tổn thương đến bé cưng.
Ninh Chu đương nhiên không biết trong lòng Tưởng Hàng Đình đang nghĩ cái gì, thấy hắn mãi vẫn không động đậy, cậu càng long lắng hơn, ánh sáng trong mắt cũng dần tối đi.
"Không được sao ạ?" Cậu nỉ non: "Là do em quá hấp tấp......"
Lời xin lỗi còn chưa kịp nói ra, ngón tay thon dài đã nằm chặt lấy cằm Ninh Chu hơi dùng sức nâng lên.
Ngay sau đó, khuôn mặt đẹp trai của Tưởng Hàng Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-vo-ngoan-ngoan/2789000/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.