Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Vương Nhất Thanh, ánh mắt sâu thẳm của Tưởng Hàng Đình nhìn xuống một phần tư liệu để trên mặt bàn.
Nửa giờ sau khi Vương Nhất Thanh gửi tin nhắn, Tưởng Hàng Đình lập tức cử người đi điều tra Vu Phi.
Em bé nhà hắn ngoan ngoãn và mềm mụp như vậy, thậm chí khi hôn em hắn còn chẳng dám dùng sức quá mạnh, thế mà Vu Phi lại dám tát Ninh Chu.
Cái tát đó không chỉ rơi vào mặt Ninh Chu, mà còn cả trái tim Tưởng Hàng Đình.
Vậy nên thông tin của Vu Phi đã được trợ lý đặt trên bàn làm việc của hắn.
Qua cuộc điều tra này Tưởng Hàng Đình quả thật đã tìm ra được một số thứ
Không nhiều lắm, nhưng cũng đủ để khiến Vu Phi phải dừng lại mãi mãi con đường đạo diễn.
Tưởng Hàng Đình ném tư liệu về Vu Phi lên bàn, vơ lấy chìa khóa xe để bên cạnh, đứng dậy và rời khỏi văn phòng.
-
Đích thân Hàn Kỳ đưa Ninh Chu quay về trường học, trước khi cậu xuống xe còn hỏi: "Hay là tôi đến bệnh viện mua cho cậu một lọ thuốc nhé?"
"Không cần đâu, trong ký túc xá cũng có." Ninh Chu cởi dây an toàn và cảm ơn Hàn Kỳ.
Hàn Kỳ: "Vậy cũng được, mai gặp lại."
"Chị Hàn, hẹn mai gặp lại." Ninh Chu xuống xe, sau khi nhìn theo xe của Hàn Kỳ rời đi, vừa mới xoay người định quay về trường học thì cậu nghe thấy phía sau có tiếng còi.
Ninh Chu ngẩng đầu lên nhìn, phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-vo-ngoan-ngoan/2788990/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.