Lăng Vân Ninh và Yến Du hẹn gặp nhau ở quán bar, lúc Yến Du đến thì cậu đã ngồi uống được kha khá rượu rồi. Cứ mỗi lần không vui là hai người lại tìm nhau ngồi uống rượu nghe người kia kể lể. Mà mỗi lần người nói chuyện tâm sự nhiều nhất thường là Lăng Vân Ninh.
" Sao nào? Cậu nói đi, anh đây tình nguyện làm người tri kỉ nghe cậu trút bầu tâm sự." Yến Du gọi một ly rượu rồi ngồi xuống bên cạnh Lăng Vân Ninh.
Thái độ hắn cà lơ phất phơ là vậy, nhưng hắn lại âm thầm dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn những người đang nhìn chằm chằm Lăng Vân Ninh. Khí thế của hắn dọa sợ những kẻ nhát gan nhưng háo sắc kia, bọn họ giận cũng không dám nhìn sang thêm lần nào nữa.
" Nhất định phải nói chuyện mới có thể tìm cậu sao? Uống rượu cùng nhau không được hả?" Lăng Vân Ninh ủ rũ nói.
Yến Du mơ hồ cảm thấy có chuyện gì đấy không ổn. Tình huống như này đã từng xảy ra, đại khái là trước ngày đứa cháu thân yêu của Tiểu Ninh đi du học. Lần đấy cậu cũng ủ rũ không vui như vậy, thậm chí còn khóc không có lí do.
" Tiểu Ninh, cậu có chuyện gì thì cứ nói thẳng với tôi, đừng nín nhịn trong lòng. À đúng rồi. Chuyện cậu nhờ tôi điều tra đã sắp có kết quả, mai tôi gửi cho cậu." Yến Du bỗng chốc hóa luống cuống, hắn cắn răng suy nghĩ dỗ dành cậu lại nghĩ đông nghĩ tây chuyển đề tài.
Hắn thế nào cũng không thể ngờ được chính đề tài của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-thu-han-cua-nam-chinh-khong-de-kiem/1725904/phan-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.