" Chú nói đi! Đây rốt cuộc là chuyện gì?"
Nhược Ý nổi nóng ném xấp giấy xuống bàn, trên mặt hắn đều là hoảng sợ và không dám tin tưởng. Hắn không tin người chú ngoài lạnh trong nóng của hắn là người hại chết cha mẹ hắn, bởi cậu không có lí do gì để làm vậy cả. Cha mẹ hắn ngoại trừ sống bám vào cậu thì chưa từng làm ra chuyện gì đáng chết cả, cho nên cậu càng không có lí do làm vậy.
Hắn muốn chú út của mình phủ nhận những chứng cứ này, muốn cậu nói rằng mình không liên quan đến cái chết của cha mẹ hắn. Cậu vốn là người dễ mềm lòng mà.
Nhưng hắn không hề biết đến câu nói càng kì vọng nhiều thì thất vọng càng nhiều.
" Không phải trong đấy đã nói rõ rồi sao? Cháu học dốt đến mức không biết đọc chữ à?" Thái độ của Lăng Vân Ninh dửng dưng như không có chuyện gì, cậu nhàn nhã để tờ báo tài chính trong tay xuống.
Hai người đối mắt trong thoáng chốc, người dời mắt đầu tiên không phải Nhược Ý mà là Lăng Vân Ninh. Cậu thật sự không dám đối mặt với ánh mắt tràn ngập tổn thương của Nhược Ý. Cậu tự thấy mình đang chột dạ, cũng không biết mình đang chột dạ cái gì.
Bầu không khí căng thẳng vô cùng, may mà cậu đã để chú Trịnh sang bên đại trạch từ sáng sớm, nếu không chỉ sợ đã dọa ông lão rồi.
" Chú không phủ nhận?" Nhược Ý run rẩy nói.
" Không! Việc gì tôi phải phủ nhận những việc đấy? Tôi là Lăng Vân Ninh, trước giờ tôi chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-thu-han-cua-nam-chinh-khong-de-kiem/1725898/phan-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.