Yến Du tự mình đưa Lăng Vân Ninh về nhà, trên đường đi hắn không ngừng nhắc nhở cậu phải ăn uống điều độ, nghỉ ngơi đúng lúc. Hắn nói nhiều đến nỗi làm cậu thấy ngứa ngáy tay chân, may mắn là đang ngồi trên xe nếu không chỉ sợ hắn lại phải chịu thêm một trận đòn nữa rồi.
" Tiểu Ninh, cậu còn nhớ lời tôi dặn không? Cậu nhớ phải nghỉ ngơi nhiều hơn, đừng có lúc nào cũng lao đầu vào làm việc như vậy. Nhớ rõ chưa cái đồ ngốc kia?"
Lăng Vân Ninh nhịn xuống cảm giác muốn đánh người, cậu cắn răng cố nặn ra một nụ cười.
" Nhớ rồi!"
Lúc này Yến Du mới yên tâm rời đi, Lăng Vân Ninh nhàn nhã bước bộ đi vào biệt thự nhà mình. Cậu không ở đại trạch Lăng gia mà là tự mình dọn ra ngoài sống, cậu không thích bị người lớn quản thúc như một đứa trẻ. Còn gia đình Nhược Ý thì sống trong đại trạch, suốt ngày chịu đựng các chú bác đay nghiến. Chịu thôi, ai nói tác giả cho Nhược Ý một cặp cha mẹ vô dụng cơ chứ. Ăn không ngồi rồi, vô công rồi nghề chính là dùng để chỉ cha mẹ Nhược Ý. Bọn họ ngay cả một chút việc cũng làm không xong nên hoàn toàn không được lòng ông nội Lăng tức là cha cậu. À, còn tại sao cậu là chú của Nhược Ý là cậu thì họ Lăng còn Nhược Ý lại họ Nhược ư? Đơn giản thôi, cha Nhược Ý là con riêng nên không được phép mang họ Lăng, cho nên liên lụy đến cả nam chính đại nhân của chúng ta cũng phải mang họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-thu-han-cua-nam-chinh-khong-de-kiem/1725896/phan-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.