Lê Sầm không hề nương tay, năm mươi cái tát đánh xuống khiến mặt Đường Gian sưng đến độ không thể nhìn nổi.
Đánh xong, cuối cùng cậu cũng khóc thành tiếng, nước mắt thi nhau chảy dài, rơi trúng vết thương đau điếng.
Cậu bắt đầu làm nũng với Lê Sầm, "Tiên sinh, em đau quá. Ngìa ôm em một cái được không?"
Tâm trạng Lê Sầm phức tạp, cuối cùng vẫn thở dài, cúi người ôm Đường Đường nhà mình vào lòng. Hắn không cho dùng máy trị liệu, cả đêm cậu đau đến mức không ngủ được, cố tình hắn lại ôm chặt lấy cậu, những đau đớn tột cùng ấy vì cái ôm ấm áp mà vùi sâu vào lòng, không chỗ giải tỏa.
Giữa trưa hôm sau, Đường Gian nhận được tin nhắn của hắn, dặn: "Chữa vết thương trên mặt rồi đến câu lạc bộ.
Giáo viên Beta dịu dàng thấy tinh thần cậu không tốt bèn khuyên cậu nghỉ ngơi, đổi lại chỉ là cái lắc đầu cố chấp.
Tiên sinh sắp xếp cho cậu học nấu ăn từ hai giờ đến sáu giờ tối, cậu không dám dùng khoảng thời gian này để nghỉ ngơi.
Tối hôm qua, lần đầu tiên tiên sinh khiến cậu sợ hãi.
Hôm nay khi về đến nhà cậu lại dừng chân trước cửa không vào, hiếm khi cảm thấy sợ hãi.
Lê Sầm ngồi ở vị trí giống ngày hôm qua chờ cậu.
Đường Gian vô cùng tự giác, bước vào nhà lập tức cởi sạch quỳ bò qua, hôn chân tiên sinh, chờ đợi dạy dỗ không dám ngẩng đầu.
Hắn khẽ cười, không phân biệt được là đắc ý hay ác ý, "Báo cáo chuyện hôm nay."
Cậu không dám giấu giếm, kể lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-khac-loai/614531/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.