Tuy rằng đã hứa với tiên sinh sẽ tin tưởng ngài nhưng cậu chưa từng có kinh nghiệm sống chung với người lớn, đột nhiên đi gặp ba mẹ...
Đường Gian giật nhẹ áo Lê Sầm, hỏi: "Ba mẹ ngài thích người như thế nào?"
Lê Sầm nghĩ thử, ý vị sâu xa đáp: "Họ thích người mà tôi thích."
Nháy mắt, cậu đỏ bừng mặt làm hắn thích thú, hắn véo mặt cậu, bổ sung một câu: "Thấy họ phải gọi ba mẹ, biết chưa?"
"Dạ biết."
Nỗi lo trong lòng cậu chớp mắt đã bị đánh tan bởi những lời của tiên sinh. Lúc bấy giờ cậu mới có thể an tâm tận hưởng cuộc hành trình này.
Đường Gian sinh ra và lớn lên ở tinh cầu Đế đô, chưa bao giờ rời khỏi tinh cầu, khi phi thuyền vụt khỏi bầu khí quyển, trọng lực và dây an toàn đồng thời tác động lực đè cậu xuống ghế, cảm giác bất ổn xa lạ vì quá trình đó mà xuất hiện, phủ kín đầu óc cậu.
Cậu quay đầu, lọt vào mắt là khuôn mặt không chút biểu cảm của Lê Sầm. Hắn như cảm nhận được bèn quay đầu nhìn cậu, hai cánh môi khép mở như đang nói điều gì đó. Tuy cậu không nghe được, thậm chí còn không thể xác định đối phương có thật sự phát ra âm thanh hay không nhưng cậu vẫn nhìn ra được khẩu hình đó chính là hai từ "đừng sợ".
Đường Gian chớp mắt nhìn, hắn thu được tin tức liền mỉm cười.
Đúng lúc đó, phi thuyền bay vào vũ trụ theo tuyến đường hàng không, ngoài cửa sổ là vũ trụ rực rỡ, trong cửa sổ lại là nụ cười lấp lánh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-khac-loai/614522/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.