Rốt cuộc Đường Gian cũng biết được món đồ chơi nhỏ bé giữa hai chân mình lợi hại đến mức nào.
Nụ hôn tràn ngập mùi vị của Lê Sầm khiến cậu động tình, vật nhỏ muốn cương nhưng lại bị khóa khóa lại, chút sưng đỏ vì hứng tình cũng vì vậy mà yểu xuống.
Sắc mặt cậu chuyển từ hồng hồng động tình sang trắng bệch đau đớn, cậu kéo tay áo hắn, cầu xin: "Tiên sinh ơi, đau quá."
Tiên sinh nhà cậu bật cười tủm tỉm, đáp: "Ừ, tôi biết." Hắn nói rồi vươn tay về phía khóa trinh tiết, cầm thứ đó trong tay không nặng không nhẹ khảy vài cái.
"Còn muốn bắn?"
Đường Gian muốn cương nhưng lại không lên được, nơi đó đau đớn vô cùng, nghe được câu hỏi của hắn lòng liền lạnh.
Đến cương còn không được, sao có thể bắn tinh chứ?
Nhưng cậu vẫn thành thật trả lời: "Muốn."
Lê Sầm thu tay về, vỗ vỗ mặt cậu, một ít chất lỏng không rõ nào đó cũng vì thế mà dính trên mặt cậu, "Ừ, nghĩ đi. Về sau, cơ hội để em thoải mái bắn tinh đoán chừng không còn đâu."
Đường Gian "a" một tiếng, chống người ngồi dậy, suýt nữa ngã ngửa.
Quỳ lâu quá, chân có hơi tê.
Cậu quỳ trên giường, vị trí cách bên chân quỳ kia của Lê Sầm rất gần. Cậu giang rộng tay ôm chặt đối phương, hắn không lên tiếng, ngầm cho phép hành động của cậu.
Đường Gian ghé vào tai hắn, nói: "Ngài quản em, em rất thỏa mãn."
Lê Sầm ôm lại cậu, đáp: "Ừ."
"Vậy ngài có thể quản lâu một chút không? Tốt nhất là quản em đến hết cuộc đời này?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-khac-loai/260119/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.