Đường Gian khó khăn nhẫn nhịn, từng giọt mồ hôi chảy dài trên trán.
Lê Sầm nhìn chằm chằm hệ thống giám sát trong phòng ngủ, căn cứ vào phản ứng của cậu để tính xem cậu có thể chịu được bao lâu.
Khi Đường Gian nghe được tiếng mở cửa, cơ thể không khỏi thở phào một tiếng. Cậu thật sự sắp không nhịn nổi nữa, cậu không biết hậu quả nếu mình không bài tiết là gì, nhưng chắc chắn sẽ rất thảm.
Lê Sầm bước đến bên giường, tháo bỏ dây xích trên đầu giường, hỏi: "Tỉnh rồi?"
Cậu không dám phát ra tiếng, gật đầu thay cho lời đáp.
Hắn sờ mái tóc đẫm mồ hôi của cậu, phát lòng từ bi, "Có thể nói chuyện."
Đường Gian khẽ mở miệng, tuy rằng có chút ngại nhưng cậu vẫn muốn thẳng thắn: "Đã tỉnh. Lê tiên sinh, em muốn đi vệ sinh."
Hắn cầm dây xích trong tay, dắt đi, "Có thể, xuống giường đuổi kịp."
Đợi đến khi cậu xuống giường, hắn bèn bổ sung một câu: "Bò đuổi theo."
Đường Gian nghe lời quỳ xuống, lưng cúi, ý bảo mình đã sẵn sàng. Hắn siết chặt sợi dây trong tay, dẫn cậu bò vào phòng tắm. Tình huống hiện tại của cậu thật sự rất khó khăn, nước tiểu nhịn quá lâu khiến cậu khó chịu, bây giờ còn phải bò đuổi theo bước chân đối phương. Hơn nữa, đây là lần đầu tiên cậu bị dắt đi, chưa cảm nhận được tốc độ, dọc đường đi không biết đã va vào bao nhiêu thứ, đụng trúng hắn không ít lần.
Lê Sầm cũng không so đo với cậu, nhét sợi dây xích trong tay vào miệng để cậu tự giữ, sau đó cởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-khac-loai/260116/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.