Cân nhắc đến vị trí, hoàn cảnh hiện tại cũng như vấn đề vệ sinh, khi ra tay Lê Sầm rất cẩn thận, không để cà phê dính lên tóc cậu, lau rửa cũng không quá khó.
Còn thứ mà Đường Gian bắn ra, hắn không có ý định lau dọn.
Sau khi thu dọn đơn giản, hắn cởi cái áo vest màu xám nhạt khoác lên người cậu, che đi vết bẩn lớn trên áo rồi bế Đường Gian vẫn chưa lấy lại tinh thần ra xe bay của mình.
Lúc bấy giờ, cậu mới hoàn hồn, ngón tay siết chặt tấm áo không thuộc về mình, dáng vẻ rõ ràng không nỡ buông tay.
Cậu đỏ mặt, hỏi nhỏ: "Lê tiên sinh?"
Lê Sầm vươn tay xoa đầu cậu, nói: "Ừ, ngoan."
Đường Gian gần như chìm trong sự dịu dàng của hắn.
Lê tiên sinh tốt vô cùng, thậm chí còn tốt hơn cả người bạn đời mà cậu tưởng tượng. Tấm áo dịu dàng phủ bên ngoài bản chất tàn bạo, đúng là... Dom mà cậu hằng khao khát.
Cuối cùng, Đường Gian cũng mỉm cười, lấy hết can đảm hỏi: "Lê tiên sinh, ngài có thể làm chồng em cả đời không?"
Lê Sầm suy tư vài giây, "Có lẽ cậu vẫn chưa hiểu rõ làm bạn đời của tôi phải trả cái giá như thế nào. Tôi đề nghị..."
"Không, em có thể!" Lần đầu tiên, cậu ngắt lời hắn, "Em có thể trả giá tất cả, chỉ cần em có."
Hắn dịu dàng nhìn cậu, "Tôi đề nghị ngày mai cậu đến nhà tôi, tôi sẽ cho cậu nhìn thấy một tôi khác. Nếu cậu vẫn đồng ý theo tôi, vậy chúng ta có thể kết làm bạn đời."
"Em đồng ý!"
Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-khac-loai/260111/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.