Nhìn lén còn bị phát hiện! Này cũng quá xấu hổ rồi đó aaaa!!!! 
Nhưng không thể hoảng hốt, không thể mất mặt. 
"Cậu nói cái gì vậy," Lục Thần Tinh vô tội chớp mắt, "Nhìn cái gì, tôi không có nhìn cậu." 
Thời Hành rũ mắt: "Ừm, tôi nhìn cậu." 
Không chỉ nhìn, còn cảm thấy rất thích. 
"......" 
Lục Thần Tinh ngượng ngùng, nhanh chóng kéo khóa quần lại, sửa sang quần áo, chuẩn bị chạy trốn. 
"Sao không cài đai lưng bên ngoài?" Thời Hành hỏi. 
Lục Thần Tinh dừng bước: "......Không thích cài, cậu quản được tôi chắc." 
"Trông cũng không khó coi," Thời Hành nói, "Đẹp." 
Lục Thần Tinh ánh mắt lấp lóe, nhưng không đáp lời, nhanh chóng đi ra ngoài. 
"Cái gì đẹp với không đẹp?" Thượng Nhân vừa vặn nghe được, thò đầu qua hỏi, "Tò mò quá nha!" 
Nhậm Văn Trạch duỗi tay, bẻ đầu của hắn qua: "Xem tôi, tôi có đẹp không?" 
Thượng Nhân thành thật trả lời: "Khó coi, cậu lớn lên xấu quá, kém xa Lục thần." 
"Tốt," Nhậm Văn Trạch thong thả ung dung mà cởi cúc áo, "Cho cậu cảm nhận một chút cái gì gọi là lớn lên rất xấu." Thượng Nhân che mắt lại: "A a a cậu làm gì đó! Tôi là thẳng nam! Tôi không làm loạn với cậu!" Sau đó lại lén mở mắt nhìn qua kẽ ngón tay: "Cậu cởi đi cởi đi, đừng dong dài nữa." 
"......" Thời Hành mắt không thấy, tai không nghe, cũng đi ra ngoài. 
Lục Thần Tinh trở lại phòng ngủ, đứng ở bên cạnh rương hành lý, cầm đai lưng bắt đầu do dự: Hay là vẫn phải cài lên...... Nếu không đến lúc huấn luyện viên tới yêu cầu, ngược lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-ghen-tuong-cua-giao-thao-ban-roi/227109/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.