- "Đừng làm loạn nữa! Chuyện này rõ ràng như vậy rồi. Cậu còn muốn bao che cho cô ta?" Gia Hi tỏ vẻ rất tức giận anh ta bỏ mạnh tay Cảnh Vương xuống và xô cậu ta. Anh ấy quát lớn.
- "Anh hai. chuyện tới mức này rồi, bằng chứng cũng đã có, nếu như anh còn muốn bao che cho Doãn Mộc Mộc một cách vô ích như vậy thì cứ làm, nhưng đừng động tay động chân và đừng làm loạn!" Cảnh Nam lúc nào cũng rất rõ ràng. Cậu tiến tới đứng trước Cảnh Vương mặt đối mặt.
Lúc này, Cảnh Vương nhìn xung quanh bằng ánh mắt vô vọng và đau khổ, lần này cậu ấy sai thật rồi. Cậu ấy quỳ xuống đất vò đầu bứt tóc. Nhìn sang Nhã Giao cô ấy nhìn Cảnh Vương bằng ánh mắt không nỡ và rồi quay mặt đi.
- "Cảnh Vương, chuyện mà chúng ta bàn bạc lâu nay cậu đều nói cho Doãn Mộc Mộc?" Kim Chí hộc hằn bước đến, túm lấy cổ áo Cảnh Vương, anh ấy dùng trán mình đập mạnh vào trán Cảnh Vương, cậu ấy ngước nhìn Kim Chí.
- "Kim Chí...tôi...tôi...tôi khẳng định với anh Mộc Mộc vô tội, đừng...đừng làm hại cô ấy, xin anh...!" Giọng Cảnh Vương run rẩy trước ánh nhìn của Kim Chi, chưa bao giờ tôi nhìn thấy một Cảnh Vương như vậy, cậu ấy rất bồng bột, ấu trĩ và đáng ghét đó là suy nghĩ lúc đầu của tôi về cậu ấy, nhưng về sau tôi mới nhận ra được cậu ấy si tình không có lối thoát, tưởng chừng như là một ông trùm doanh nhân không có khuyết điểm nhưng ai ngờ lại yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cua-thanh-xuan/2455495/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.