- Chiếc taxi chạy chầm chậm trên đường, lòng tôi nao núng nhanh gấp 3 lần chiếc taxi, bởi vì trời tối nên tôi không dám đi một mình, nếu không tôi đã chạy bộ còn nhanh hơn, tôi không hiểu vì sao nhưng tôi lại có cảm giác sợ hãi, như là chỉ cần chậm một giây thôi tôi cũng sẽ mất đi tất cả. Gần đến bờ sông thì lại bị kẹt xe, tôi vội trả tiền rồi nhảy xuống chiếc taxi để chạy bộ, mồ hôi lấm tấm ra trán, quần áo xộc xệch và tôi thở hồng hộc chạy đến, tôi cảm thấy mừng vì khi đến Tiểu Hi vẫn còn đứng đấy đợi.
- Tiểu Hi, Tiểu Hi...i. Mình xin lỗi do kẹt xe nên mình đến trễ.
- Đại Thịnh, cậu đến trễ quá.
- Xin lỗi, mình không cố ý!
- Trời, tớ ghét cậu luôn!
- Xin lỗi mà, xin lỗi mà Tiểu Hi, tha cho mình lần này thôi nhé.
- Hihi, mình chỉ đùa thôi mà, mặt cậu trong ngớ ngẩn quá^^
- Cậu này, mà cậu gọi tớ ra đây có chuyện gì không?
Bầu không khí đột nhiên trở nên khó nói, tôi nhìn vào đôi mắt Tiểu Hi cảm thấy nó đục ngầu, không có long lanh như thường ngày, gió khe khẽ lướt qua mái tóc vàng óng của cô ấy, cô ấy nhìn tôi mỉm cười:
- Đại Thịnh, tớ sắp đi nước ngoài rồi.
- Cái gì? Tại sao vậy? Tại sao cậu cần phải đi nước ngoài? Có chuyện gì sao?
- Không, mẹ tớ bắt tớ đi học trường quốc tế, tớ cũng đã phản đối rồi nhưng không có hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cua-thanh-xuan/2455472/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.