Tôi là Đại Thịnh, năm nay tôi 6 tuổi, và đây là sinh nhật lần thứ 6 trong cuộc đời tôi, tôi đang đón sinh nhật một mình trong căn nhà này!
Tôi lớn lên ở cô nhi viện, không biết mặt ba mẹ mình thế nào, ở cô nhi viện tôi cũng chẳng có bạn bè gì là mấy, bọn chúng không thích tiếp xúc với tôi bởi lẽ tôi ốm yếu, gầy gò, cô nuôi tôi ở cô nhi nói rằng tôi hãy phấn chấn lên vì cuộc đời còn dài, nhưng tôi vẫn nghe cổ lời ra tiếng vào với mấy người khác rằng "tôi sắp chết!"
Lúc được nhặt về tim tôi ngưng đập rồi, nhưng bởi vì được một ai đó cứu sống nên tôi mới được như ngày hôm nay mặc dù lúc nào tôi cũng có bệnh.
Một hôm, tôi được chuyển đến căn nhà này, nó cũng không rộng lắm nhưng đầy đủ tiện nghi, cơm canh áo mặc, không như ở cô nhi viện, tôi phải nhường lại đồ ăn cho người khác và người khác cũng phải nhường lại cho tôi, nhưng bây giờ hằng tháng đều có tiền chu cấp cho tôi, đủ cho tôi sống, tôi không biết ai là người đã gửi số tiền này đến, nhưng thôi kệ được sống thế này đã may mắn lắm rồi.
Tôi nghe nói rằng mỗi năm chúng ta đều tổ chức sinh nhật, đó cũng là ngày chúng ta ra đời, tôi không biết sinh nhật tôi là bao nhiêu nữa, nhưng ngày tôi được đêm đến cô nhi viện là ngày 10/9, hôm nay tôi dùng số tiền của mình nhận được để tích góp một cái bánh kem, cái bánh hương vani bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cua-thanh-xuan/2455469/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.