Giá Trị Của Thanh Xuân
Ba chấm
Một đêm khá tĩnh mịch, tôi ngồi đây như một thằng hâm, không khí bồn chồn chẳng biết làm gì, tại sao? TẠi sao? Bà ấy lại bắt tôi và Tuệ Anh ngủ chung chứ? Thật không thể hiểu nỗi, nhưng mà…con nhỏ này cũng dễ dãi thế sợ=))
- Này! Cô tỉnh quá vậy? Sao lại có thể ngủ một cách tuỳ tiện như vậy!
- Chứ anh muốn tôi thức trắng cả đêm à? Sáng mai tôi cũng cần làm việc chứ=)). Tuệ Anh nói.
Thật tình, nhớ lại lúc nãy……
#1 tiếng trước#
Tuệ Anh kiên quyết phản đối, vỗ tay xuống bàn:
- Mẹ à! Chuyện này không thể nào được đâu! Tại sao lại bắt tên này ngủ cùng phòng với con?
- Đúng rồi đó bác à, nam nữ thọ thọ bất tương thân, chuyện này khó nói lắm!
Bà ấy mặt ngây thơ nói:
- Thế mà ta nghĩ rằng con và Tuệ Anh quan hệ bồ bịch đó chứ, nhưng mà không sao đâu, chuyện đó chỉ là sớm muộn thôi mà!
Thật sự, lúc đó tôi không nghĩ rằng bà ấy ngây thơ đến như vậy, và cuối cùng tôi bị đẩy vào chỗ này, thật khổ sở,…
Niên Vũ liếc mắt nhìn sang Tuệ Anh, anh đang ngồi trên sofa, còn cô ấy nằm trên giường, thân thể cùng bờ vai nhỏ bé gầy gò ấy cứ ngỡ rằng, chỉ cần đứng phía trên là có thể che hết toàn bộ cơ thể, anh ấy tiến lại gần ngồi vào chiếc ghế ngay cạnh.
- Cô đang ngủ à?
Ngón tay Niên Vũ chạm nhẹ vào má cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cua-thanh-xuan/2455407/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.