- Khoảng 1 tuần sau, tôi lại gặp cô bạn đó, lần này cô ấy mang một bộ đầm mới, đeo một hoa tai mới, và mang một đôi giày mới, trong cậu ấy lúc nào cũng đoan trang như vậy.
- Chào cậu! Đại Thịnh! Một tuần nay mình không thể đến thăm cậu được, nhớ mình chứ!?.
- Cô ấy áp sát vào người tôi khiến tôi ngại ngùng, bật lùi lại phía sau, tôi càng lùi về, cô ấy càng lấn tới, làm tôi giấp té ngã. Tôi chống hai tay để đầu đừng chạm đất. Cô ấy bật cười:
- Cậu đáng yêu thật, cậu có cần vụng về đến thế không. Đúng là, đồ nhát cấy!
Tuy lời nói của cô ấy sắt bén như dao, nhưng đây là lần đầu tiên có người vương tay ra đỡ tôi đúng dậy, khi tôi vấp ngã, đôi bàn tay bé bỏng ấy khiến tôi ngại ngùng khi chạm vào. Cô ấy đỡ tôi đứng lên.,
- Mà,..Tiểu Hi nè cậu đến nhà mình làm chi vậy? Có chuyện gì cần mình giúp sao? Tôi bâng khuân hỏi.
- Đại Thịnh! Thật là! Bạn bè đến nhà chơi của nhau có gì lạ lắm sao? Cậu đúng là ông cụ non! Mẹ của tớ nói rằng một người không bao giờ cười sẽ không bao giờ có bạn. Cậu phải thôi cái lối sống khép kín đó đi!
Tôi né tránh ánh mắt của cậu ấy. Lúc này cậu ấy im lặng và giận dữ, tôi chỉ đứng đó và nói từ “xin lỗi” khiến cậu ấy càng tức giận hơn. Tôi nghĩ cậu ấy sẽ quát vào mặt tôi nhưng không ngờ cậu ấy thở dài và nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cua-thanh-xuan/2455316/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.