Tôi,....thật ích kỉ! Tôi đã hành hạ em bao nhiêu rồi bây giờ tôi bắt em quay lại, nhưng,....tôi! Thương em lắm đấy! Nhưng không biết phải nói với em thế nào, diễn tả làm sao cho em hiểu, tôi không sợ em từ chối, nhưng,...tôi sợ em xa lánh tôi!
———15 năm về trước———
- Diệp Dao Dao, cô đâu rồi? Diệp Dao Dao? Mau ra đây, đồ đáng ghét kia, mau ra đây! ( Gia Hi lúc 10 tuổi)
Tôi la lớn trong sự tức giận, mẹ tôi có lẽ không chịu được nên từ phòng đi ra và quát cho tôi một trận:
- Gia Hi! Mẹ đã nói là Dao Dao bị bệnh rồi, con là con trưởng nhà họ Hà, lớn lên tiếp cận sự nghiệp, thay vì con ở đây la làn thì nên đi học tập Dao Dao đi, con bé đã học suốt từ sáng đến giờ trong khi nó đang bệnh, còn con thì vẫn ở đây rong chơi!
Tôi tức giận, và lúc đấy thật sự tôi muốn lôi Dao Dao ra mà đánh, nắm tóc cô ta, tôi muốn nói mẹ tôi rằng: “con mới là con của mẹ, chứ không phải Diệp Dao Dao!” Tôi đi khắp nơi tìm cô ta, mà đôi chân giậm xuống đất, như đang lấy nó trúc giận, tôi đi quanh nhà từ vườn, tới phòng, nhưng không tìm thấy cô ta, tôi tự hỏi cô ta rốt cuộc đi đâu chứ?
- Diệp Dao Dao, nhanh lên ra đây! Tôi không biết cô đi đâu và đang trốn ở đâu, nhưng ra đây mau, tôi phải tìm cô tính sổ, sợ quá nên trốn rồi à? Diệp Dao Dao!
Cậu ấy đi một lúc thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cua-thanh-xuan/2455301/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.