- Đau quá, cổ tay mình như sắp lìa ra vậy, nơi đây tối quá! Cô ấy giơ tay lên mỉm cười và bảo
- “Mình không thể thấy được chính mình nhưng mình nghe được rằng con tim mình đang đập!”
- Mình nghe thấy tiếng chim hót, nhưng mình đau,....đau lắm, đau đến không chịu được rồi! Cô ấy từ từ nhắm mắt lại!
........................................
- Cuộc điện thoại reo lên trong túi của Gia Hi, cậu ấy đang mai phục ở chiếc xe bên ngoài!
Reng! Reng! Reng!
Gia Hi nhấc mấy lên và nói, con mắt liếc ngang liếc dọc, gương mặt nặng nề!
- Alo! Ai đấy?
Một giọng nói ngọt ngào của một người phụ nữ đang phát ra ở đầu dây bên kia:
- Anh Gia Hi, cô em gái Tiểu Hi xinh xắn của anh đang nằm dưới chân tôi, nếu anh muốn cứu cô ấy về thì đưa sấp tài liệu của Ngô Niên Vũ lại đây và,....tôi đã biết sấp tài liệu của anh cầm là giả rồi nhé! Trong thời gian anh đang loay hoay tại bến cảng thì Tiểu Hi đang thấp thỏm, chờ chết đấy!
Nói xong cuộc điện thoại cắt ngang trong khi Gia Hi chưa kịp nói gì
- Này cô kia, này! Trả Tiểu Hi lại cho tao! Này!
Gia Hi lo lắng, hoang mang, lo sợ, anh ấy mở điện thoại ra và báo cho Kim Chí:
- Kim Chí tôi vừa nhận được cuộc điện thoại của người đang bắt giữ Tiểu Hi! Đến đây mau!
Kim Chí: Cái gì? Anh bình tĩnh lại đi, không sao đâu, Niên Vũ và mọi người đang lại đây, lái xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cua-thanh-xuan/2455292/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.