- Tiếng gió thổi mạnh ngoài trời, làm lá cây xào xạc, ánh trăng dần bị mây che khuất, đây là một đêm tối tăm không có ánh trăng chiếu sáng.
- Mẹ à! Con chuẩn bị xong rồi, con đi đây!
- Niên Vũ! Nếu như con cảm thấy không khoẻ thì ở nhà đi nhé!
- Mẹ à, con khoẻ mà!
Sau khi dứt câu nói, tiếng của đóng sầm lại, tiếng động cơ xe nổ máy, tiếng gió ngào ngạt vẫn thổi, mây đen phủ kín
trời!
6h tại nhà hàng Hoàng Đô.
- Sao cô ta vẫn chưa đến? Mình nên báo chuyện này cho Kim Chí hay không đây? Tốt nhất vẫn nên nói!
Sau khi Niên Vũ rút điện thoại ra, có tiếng lạch bạch phát ra!
- “Lạch bạch, Lạch bạch!”,...
- Chào anh! Anh có phải là Niên Vũ hay không?
Niên Vũ ngước lên, anh mở to mắt ngước nhìn, không chớp mắt, trước mắt anh là một cô gái có mái tóc xanh dương, đôi mắt to màu vàng, cùng hàng lông mi cong vút, đôi môi cô ta ngọt làm sao! Làn da cô ta trắng như xuyên thấu nhưng.....tại sao nét mặt cô ấy lại buồn như vậy? Tuy cô ấy xinh đẹp nhưng xung quanh chẳng thấy một ánh hào quanh nào? Nếu Tiểu Hi có nét đẹp như tiên, thì cô ta có nét đẹp của phù thuỷ!
- Chào cô! Tôi là Niên Vũ!
Niên Vũ vội thoát khỏi cơn mê mộng, chỉnh tề chào hỏi.
- Chào anh! Tên tôi là Bằng Minh Di, tôi đến đây theo chỉ thị của ba tôi!
- Chỉ thị? Ý cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cua-thanh-xuan/2455276/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.