Ngày tháng của cô và Trịnh Ngôn Quy vẫn trôi qua như thường lệ. Cho đến một ngày hệ thống xuất hiện, lại làm rối tung kế hoạch của cô.
[Kí chủ, thời gian dành cho bạn không còn nhiều, bạn phải hoàn thành nhiệm vụ này trong năm nay.]
Giọng nói máy móc lâu ngày lại vang lên.
Tay ầm đũa của Triệu Uyển Hằng khựng lại giữa không trung, ánh mắt hơi trống rỗng nhìn vào khoảng không.
Bên đối diện bàn ăn có một cửa sổ lớn, ánh sáng chiếu xuống mặt đất tạo thành những mảng sáng tối, thế giới bên ngoài nắng đẹp, nhưng tất cả điều đó không liên quan gì đến cô.
Trịnh Ngôn Quy phải đi làm, ban ngày hắn không có ở nhà. Vì vậy, trong nhà chỉ còn cô, bên trong lẽ ra phải yên tĩnh, nhưng bên tai cô dường như luôn văng vẳng tiếng vo ve.
“Nếu tôi không hoàn thành nhiệm vụ thì sao?” Cô cầm đũa, tiếp tục gắp thức ăn trước mặt.
[Cơ thể bạn sẽ ngày càng yếu đi, cuối cùng không thể trở về thế giới thực. Kết quả tồi tệ nhất có thể là tan biến.]
“Bạn đang đe dọa tôi sao?” Cô nhíu mày.
Triệu Uyển Hằng lúc đầu từng nghi ngờ bản thân có phải bị rối loạn tâm thần hay không, mới cảm thấy mình bị hệ thống ràng buộc một cách kỳ quái, hơn nữa còn phải lang thang trong những thế giới lạ lùng này để thực hiện nhiệm vụ.
Cô không phải chưa từng vật lộn, cô cũng không biết những gì hệ thống nói có thật hay không, liệu cô có thật sự ốm nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cong-luoc-99-/3744016/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.