Sau khi kết thúc tiết tự học buổi tối, Ôn Noãn đeo cặp nhắm mắt đi phía sau Giang Trác.
Giang Trác không lập tức đạp xe đi giống lúc trước nữa, mà chỉ đẩy xe đi đằng trước.
Ôn Noãn đi theo phía sau cậu, cách tầm ba bốn mét, không chắc chắn có phải hai người đã thật sự làm hòa hay không, cho nên không dám tùy tiện đi lên.
Giang Trác đẩy xe đi đến cổng trường, quay đầu liếc mắt nhìn Ôn Noãn một cái, dừng lại, giống như đang đợi cô.
Ôn Noãn dừng mấy giây rồi mới chậm rì rì đi tới bên cạnh cậu: “Anh…”
Lời còn chưa dứt, Giang Trác đã kéo tay cô, dẫn cô đến phía sau gốc cây trong một vườn hoa nhỏ không người ven đường.
Bởi vì động tác có chút gấp gáp cho nên hô hấp hai người đều có chút dồn dập.
“Làm gì vậy?”
Giang Trác không trả lời, nắm bả vai cô, rồi cúi đầu hôn lên môi cô.
Đầu óc Ôn Noãn trống rỗng, trợn tròn mắt.
Ngũ quan cậu phóng đại ở trước mắt, lông mi dài trên mí mắt, vẻ mặt dịu dàng giống như hòa tan vào nước mùa xuân.
Hai cánh môi non nớt dính lấy nhau.
Ôn Noãn có thể cảm giác được đôi môi mềm mại của cậu còn mang một chút ấm áp.
Khoảnh khắc cúp điện lúc nãy chỉ mới chạm nhẹ vào một chút, loại cảm xúc kia cũng đã lan tràn rất lâu rất lâu. Lần này hẳn là sẽ vĩnh viễn ghi tạc trong lòng.
Cô khẽ nhắm hai mắt lại, đôi tay mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-trai-lai-bi-nam-than-coi-trong/3486821/chuong-51.html