Edit: Bùm Bùm
Thời gian lên đèn, trong căn phòng nhỏ ở phía tây nhất của Hạ Hà trai, truyền đến thanh âm điêu khắc rất nhỏ.
Chỉ thấy phía trước một cái bàn nhỏ, Hồng Tụ đang chuyên chú điêu khắc, nương theo ánh nến trên bàn, đôi mắt to chớp cũng không chớp sửa chữa tốt cho đến điểm nhỏ nhất
“Hồng Tụ tỷ tỷ, Vi gia ở đang chờ ở đại sảnh.” Đột nhiên, bên ngoài phòng truyền đến tiếng khẽ gọi của tiểu nha hoàn.
Hồng Tụ nghe tiếng, chớp chớp đôi mắt mệt mỏi, “Ta biết rồi.” Vuốt vuốt trán, nàng xem xét lại lần nữa mỗi hoa văn tinh tế trên bản gỗ điêu khắc, mới chậm rãi đứng dậy.
Bên ngoài sớm đã là thời gian lên đèn, con đường thông Hạ Hà trai với chủ viện đều đã đốt đèn, khiến nàng không đến mức sờ soạng để đi đến đại sảnh.
Vừa bước vào đại sảnh, liền thấy Vi Tổ Hạo quay đầu.
“Hồng Tụ cô nương.”
“Vi gia không cần đa lễ.” Hồng Tụ khẽ cười.
Chủ tử quen biết Vi gia đã nhiều năm, nhưng qua lại tương đối mật thiết, là hai năm nay mới bắt đầu.
“Không biết bức tranh kia của đại gia đã vẽ xong chưa?” Vi Tổ Hạo ước chừng khoảng bốn mươi tuổi, đôi mắt lanh lợi sắc bén chính là nơi sinh động nhất trên gương mặt.
“Vi gia, xin lỗi, mấy ngày nay đại gia đều ở Túy Nguyệt lâu, nô tỳ không rõ ràng lắm.” Vẻ mặt nàng thật có lỗi.
“Phải không?” Vi Tổ Hạo tựa hồ cũng không thấy ngoài ý muốn, lại hỏi: “Như vậy tranh khắc bản của Hồng Tụ cô nương đã khắc xong chưa?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tien-no/58759/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.