Trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người theo câu nói của Yến Đình Hiên mà nhìn về hướng Vưu Miên.
Đột nhiên lại trở thành trung tâm của đề tài, đương sự là Vưu Miên thoạt nhìn chẳng có chút hoảng loạn nào, thậm chí còn không có một cái nhíu mày, đôi mắt cậu khẽ cười dưới vần sáng, ngón tay thon dài màu trắng lạnh nhẹ gõ gõ vào tay vịn của chiếc sô pha.
Ngược lại là Hoắc Diễn Chi ngồi bên cạnh Yến Đình Hiên bỗng nhiên có động tác, chỉ thấy người đàn ông cường tráng dứt khoát giơ tay, ôm lấy bả vai Yến Đình Hiên.
Hoắc Diễn Chi cười sang sảng, nhưng trong đáy mắt lại có tia sâu thẳm, thâm thúy nói: "Yến Đình Hiên, cậu cũng không thể giấu diếm tài nấu nướng của mình được, lần đầu tiên tham gia chương trình, dù gì cũng phải thể hiện kỹ năng cho mọi người thấy chứ."
Quan Đồng kinh ngạc nói: "Anh ấy nấu ăn rất lợi hại sao?"
Hoắc Diễn Chi khẳng định gật gật đầu, "Đó là đương nhiên, tôi rất kén ăn, nên nếu tôi nói ngon thì thực sự là ăn rất ngon."
Bạch Lâm che miệng cười thẹn thùng, gia nhập đề tài nói: "Anh Hoắc nói đúng đó, anh Đình Hiên đúng là rất giỏi nấu nướng, thường xuyên nấu cho tôi ăn."
Đều nói tới mức này, Yến Đình Hiên chỉ có thể bất đắc dĩ mà lắc đầu, người đàn ông gỡ khuy áo sơ mi, xắn tay áo đến khủy tay, bộ dáng thân sĩ vừa đẹp trai lại tiêu sái.
"Nếu các cậu đều đã khen ngợi đến nước này, tôi đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thieu-gia-sau-khi-thuc-tinh-toan-vien-hoa-tang-trang/3492727/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.