Uông mậu không ngăn được Vưu Miên, chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu không quay đầu lại mà rời đi.
"anh Đình Hiên." Bạch Lâm buông dao nĩa, nhẹ nắm lấy ống tay áo của Yến Đình Hiên, nam nhân đang nhìn cánh cửa trống vắn lúc này mới hoàn hồn ngồi xuống lần nữa.
Yến Đình Hiên bày ra khuôn mặt thâm tình đầy ý cười, giơ tay xoa xoa đầu của Bạch Lâm, giọng điệu nhẹ nhàng lại bất đắc dĩ mà nói: "Có thể là Vưu Miên lại bị cha của em giáo huấn, đừng để ý đến cậu ta."
Yến Đình Hiên lớn hơn Vưu Miên 5 tuổi, hắn đã sớm bước vào xã hội, cả người đều tỏa ra khí chất thành thục ổn trọng, mùi gỗ nam tính dừng trên vai tây trang của hắn, làm vành tai Bạch Lâm ửng đỏ.
"Đại khái chắc là bởi vì Vưu Miên không muốn tham gia tiết mục kia đi." Bạch Lâm nhăn lại cái mũi, trong lúc lơ đãng mà tiết lộ nói: "Tuy rằng là trương trình yêu đương, nhưng cũng phải cho JL tuyên truyền, hiện tại anh ấy không vẽ tranh, lại đi điêu khắc gì đó, mỗi ngày toàn là bùn gỗ, vừa dơ vừa loạn.
Yến Đình Hiên dường như không muốn nói về Vưu Miên, chỉ qua loa gật đầu liền bỏ qua đề tài này.
Nhưng một câu cuối vẫn lọt vào tai hắn.
Yến Đình Hiên nhướng mày, chẳng hề để ý mà cười một tiếng, nói: "Vốn dĩ không phải người cùng một cái thế giới, cậu ta có thể lưu lại nơi này đều là do Vưu gia mềm lòng."
- -
Buổi chiều ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thieu-gia-sau-khi-thuc-tinh-toan-vien-hoa-tang-trang/3492722/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.