Tất cả những người thông qua trận đấu trở lại uỷ ban sẽ vì tuyển thủ chuẩn bị phòng nghỉ ngơi mấy tiếng sau đó, dùng xong cơm trưa, sẽ bắt đầu trận đấu. Trận đầu là đấu lôi đài, trên một mảnh đất trống, hai bên dựng lên lôi đài, phân biệt là sân đấu của nam và nử, quyết định đối thủ do uỷ ban rút thăm, mọi người tới tham gia trận đấu mới có thể giác ngộ đối mặt với đối thủ cao hơn mình một cấp bậc. Du Niệm giơ lên thủ thế yên tâm cho thượng Khúc Quyến Sí Côi Dạ Tước Cố Dịch Hiên ở bên sân đấu của nam, liền xoay người qua xem trận đấu bên mình. Người đầu tiên lên sân khấu chính là Âu Dương Minh Thiến của trường Merlot, bóng dáng mảnh khảnh màu đỏ tươi nhẹ nhàng đi lên lôi đài, cực kỳ đáng chú ý, hơi ngạo mạn ngửa đầu, giống như không kiên nhẫn chờ đợi đối thủ. Đối thủ của cô ta là một học sinh của học viện Goss mang huy chương hình con gấu, bỏ đi áo khoác, lộ ra hai tay tràn đầy cơ bắp, cao lớn uy mãnh giống như tuyển thủ cử tạ nữ, Âu Dương Minh Thiến đứng ở trước mặt đối thủ, nhưng lại trông có vẻ như là chỉ một cái tát có thể đánh vào thân hình tinh tế yếu ớt. "Hừ!" Âu Dương Minh Thiến khinh thường hừ lạnh một tiếng, thời điểm lúc quan thẩm phán ra lệnh một tiếng thân mình đột nhiên nhẹ nhàng hướng đối thủ đánh tới. Nhưng mà đối thủ có cấp ngang bằng cô, làm sao có thể dễ dàng bị đả bại, thân mình cao lớn linh mẫn ngoài ý muốn, dễ dàng lại tránh được một kích của Âu Dương Minh Thiến, phản thủ đánh một cái sau lưng Âu Dương Minh Thiến, Âu Dương Minh Thiến nguy hiểm tránh thoát, lại vẫn bị trúng phải. "Carlofta, đánh xuyên hông, có phần!" quan thẩm phán ở một bên gõ vang trống chiêng, ra tiếng, nhất thời Âu Dương Minh Thiến bị mất một phần mà nghiến răng nghiến lợi mãnh liệt công kích lên. "Âu Dương Minh Thiến, đánh trực diện! Có phần!" "Âu Dương Minh Thiến, đánh trực diện! Có phần!" "Âu Dương Minh Thiến, đánh xuyên hông! Có phần! Âu Dương Minh Thiến thắng, thăng cấp trận đấu tiếp theo!" Âu Dương Minh Thiến tươi cười mềm mại đáng yêu khinh thường nhìn đối thủ đối diện bị cô lấy các loại phương thức không phạm quy đánh cho thương tích đầy mình, hất tóc lên "Muốn thắng tôi, trở về luyện vài năm nữa rồi nói tiếp, con béo." "Âu Dương! Giỏi quá!" Bricca tươi cười sáng lạn giơ ngón tay cái lên, sau đó âm trầm nhìn về phía Du Niệm, "Nếu đối thủ của tôi sẽ là con hồ ly tinh kia thì tốt biết mấy." Cô hoàn toàn không nhớ rõ lúc trước là một kích nhẹ nhàng của ai làm cho cô không hề có lực chống đỡ. Âu Dương Minh Thiến lạnh lùng ngoéo môi một cái, "Không cần lo lắng, tôi đã có kế hoạch tốt." Nhìn khiêu khích trong mắt Bricca, Du Niệm nhíu mày, khóe miệng mỉm cười, thu hồi ánh mắt nhìn về phía lôi đài, trận đầu thứ hai đổi tuyển thủ trận đấu, dĩ nhiên là Đan Vận Hi và cô gái đáng yêu gọi là Barana của học viện Goss, giống như chú ý tới ánh mắt của Du Niệm, cô xoay qua nhìn về phía Du Niệm, lại đáng yêu nghiêng đầu một lần nữa, nháy mắt mấy cái, đơn thuần đáng yêu tột đỉnh. Chỉ là... Đáng yêu như vậy rất dễ dàng làm cho người ta thả lỏng cảnh giác và mê hoặc lòng người. "Barana, đánh xuyên hông! Có phần!" Thế nhưng mới mở màn đã bị đối thủ lấy được một phần, chân mày anh khí của Đan Vận Hi cau lại, vì sao cô lại cảm thấy có chút quái dị? Nhưng mà lại không biết không đúng chỗ nào. Lại là một cái đánh xuyên hông, Đan Vận Hi phản xạ có điều kiện trốn tránh, nhưng mà lại bị đánh trúng vì thủy chung không thể né kịp. "Barana, đánh xuyên hông! Có phần!" Trong lòng Đan Vận Hi không khỏi dâng lên một chút phiền chán, hay nói giỡn, cô sẽ là người cùng với La Sinh Nhược Du Niệm phân ra thắng bại, như thế nào có thể ở trận đầu tiên liền thua trận? Du Niệm nhìn cảnh tượng trên lôi đài, khóe miệng mỉm cười như trước, đôi mắt lại hơi híp lại, một con sâu nhỏ bé cơ hồ nhìn không thấy rất nhanh bay đến bên gáy Đan Vận Hi, chích một cái, sau đó bay đi, cục diện dần dần xoay chuyển, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Balana nhất thời nhíu lại... Lôi đài sau lưng chợt truyền đến một trận kinh hô, Du Niệm theo bản năng xoay người, nhưng mà lọt vào trong tầm mắt là một màn lại thoáng chốc làm cho tươi cười trên mặt cô lạnh dần. Chỉ thấy chàng trai bên kia trên lôi đài, Khúc Quyến Sí đang có chút chật vật có chút lười biếng đứng lên từ biên giác của lôi đài, máu chảy khóe miệng, hai má cũng mang theo một chút xanh tím, biểu tình lười biếng tựa hồ cũng không thèm để ý, nhưng mà ở trong mắt Du Niệm thì cực độ chướng mắt. Nụ cười của Du Niệm lạnh đến đáng sợ, đi từng bước hướng lôi đài của nam sinh, nơi đi qua mọi người đều theo bản năng chừa đường, có loại cảm giác run sợ trong lòng. "Vị tuyển thủ kia, xin đừng nên tự tiện ——" thanh âm im bặt vì sợ hãi khi nhìn thấy ánh mắt của Du Niệm, mồ hôi lạnh rậm rạp chảy sau lưng. "Du Niệm?" "Em sao lại chạy tới—— " "Tôi muốn đổi tổ dự thi." Đổi từ tổ nữ sang tổ nam. Du Niệm nhìn vương tử Goss trên đài tỷ thí với Khúc Quyến Sí, một cỗ sát khí làm cho người ta sợ hãi bộc phát mà ra, căn bản không cần hoài nghi, nếu làm cho Du Niệm lên sân khấu, người kia sẽ chết thực thảm. Cũng dám thương tổn người yêu của cô, muốn chết! "Cái gì? Du Niệm em..." "Có thể mà phải không? Tôi nhớ rõ tôi có được quyền lợi này." Du Niệm nhìn về phía quan thẩm phán ở bên uỷ ban. Đặc quyền quý tộc thế giới đó nha. Quan thẩm phán đánh lách cách trên máy tính, sau đó cau mày, thần sắc phức tạp liếc mắt nhìn Du Niệm một cái, gật đầu, "Có thể, nhưng mà nếu phạm quy, cũng sẽ bị hủy bỏ tư cách thi đấu." Du Niệm vuốt cằm, thuần lương mỉm cười. "Orikovs, đánh xuyên hông, có phần! Orikovs thắng, thăng cấp trận đấu tiếp theo." Tiếng của quan thẩm phán vang lên, con khỉ to con của trường Goss đấm vào trong ngực rắn chắc của mình, giơ ngón giữa khinh thường cho Khúc Quyến Sí, thô bỉ tột đỉnh. Du Niệm đôi mắt híp ;ại, còn chưa kịp nói gì, đã bị Khúc Quyến Sí hổn hển kéo lại, "Em chạy qua bên này làm gì?" Du Niệm nghiêng đầu nhìn bầm tím bên khóe miệng hắn, "Ngay cả một trận đầu cũng không qua được, anh quá nhẹ tay rồi đấy, a Sí." Khóe miệng Khúc Quyến Sí cứng đờ, hắn có thể nói là vì hắn lười xuống đánh hay không, cho nên cố ý sao? Có vẻ nguyên nhân này nói ra sẽ càng bị nhận sự khinh bỉ tệ hơn của cô. Phiền chán nắm lấy tóc, Khúc Quyến Sí buồn rầu, thật là, vốn tưởng sẽ được nhàn hạ, hiện tại Du Niệm chạy qua bên tổ nam, hắn lại phải thi triển khả năng để tiếp tục thi đấu. Liếc mắt Côi Dạ Tước và Cố Dịch Hiên, hừ hừ, hắn cũng không quên còn có hai con sói nhớ thương Du Niệm của hắn! "Tề Du Niệm." quan thẩm phán trên lôi đài hô, bởi vì dòng họ La Sinh Nhược này thật sự rất rêu rao, hơn nữa ở đây vẫn đang trực tiếp ở khắp thế giới, cho nên chỉ có thể tạm thời lót cho Du Niệm dòng họ Tề Úy Lam. Khóe miệng Du Niệm tươi cười tao nhã mà phong hoa tuyệt đại, thân mình nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, lấy tư thái tuyệt mỹ đứng trên lôi đài. "Độc Cô Hữu.” Chàng trai đi lên nhìn thấy Du Niệm, bề ngoài bình tĩnh ổn trọng nhưng bên trong hung tợn nhướn lên khóe miệng, thật sự là trời giúp ta, hắn vốn đã chướng mắt người nữ này hay xen vào việc của người khác. Độc Cô Hữu nào biết đâu rằng, tâm tình hiện tại của Du Niệm rất khó chịu, lần đầu tiên có người dám trước mặt của cô thương tổn người yêu cô, vương tử Goss đã đi xuống, cho nên chỉ có thể tranh tài trận đấu tiếp theo mới có thể chà đạp lại hắn, hiện tại, chàng trai này tạm thời làm món khai vị cho cô là được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]