Chương trước
Chương sau
Thấy Bố Lý Tạp Tạp khí phách oai phong hiên ngang chậm rãi đi, nhóm học trưởng Bautis đứng phía sau không khỏi khe khẽ nói nhỏ, vị công chúa này, không biết La Sinh Nhược Du Niệm đi, nếu không làm sao dám khiêu khích lộ liễu như vậy? Hơn nữa một câu cuối cùng và ánh mắt kia, tựa hồ vẫn là cảnh cáo cô đừng vọng tưởng tiến vào thất tịch giới quý tộc...
Nhưng mà cũng đúng, La Sinh Nhược Du Niệm này nửa tháng biến hóa cũng làm cho bọn họ líu lưỡi, vài ngày không thấy đều nhận thức không ra, có lẽ là tình yêu làm thay đổi con người, ngay cả La Sinh Nhược Du Niệm cỏ nhỏ như vậy đều có thể được tưới thành mẫu đơn xinh đẹp.
"Ngu ngốc." Roi trong tay Đan Vận Hi căng thành một đường thẳng tắp, đôi mắt xinh đẹp nhìn bóng dáng Bố Lý Tạp Tạp mang theo tràn đầy khinh thường.
Ba ngày sau đó là nghi thức khai mạc League Tứ Giáo, ba ngày này tuyển thủ dự thi đều nghỉ ngơi thật tốt cũng không cần tới lớp, cho nên sau khi đón người toàn vẹn đưa bọn họ đến trường học an bài nơi tốt, tất cả mọi người tán đi.
Mặt trời chậm rãi rút xuống, Du Niệm hẹn hò với Khúc Quyến Sí xong thì chậm rãi đi ở ven đường, gió nhẹ phất bay tóc của cô, xinh đẹp thanh nhã làm cho người ta đui mù.
Một chiếc xe màu đen hoa lệ chậm rãi ngừng ở ven đường, chàng trai lãnh khốc tuấn mỹ mang theo kính râm xuống xe, vì nữ sĩ xinh đẹp mở cửa xe.
Du Niệm nhìn Côi Dạ Tước bên cạnh, khuôn mặt lạnh lùng vô luận lúc nào đều cực kỳ đáng chú ý.
"Hôm nay cô công chúa kia tựa hồ đối với anh thật có ý tứ nhỉ."
Tay Côi Dạ Tước cầm lấy tay lái run rẩy nhè nhẹ, tháo xuống kính râm trên mặt, "Cô để ý?"
Nhận thức này làm cho trái tim của hắn khẽ run, mỗi ngày hắn ôm cô đi vào giấc ngủ, cơ hồ cùng cô hàng đêm liều chết triền miên, nhưng mà ở bên ngoài, bọn họ cái gì cũng không phải, cô và Khúc Quyến Sí ân ái làm cho người ta ca ngợi, đến bây giờ hắn đều không rõ, nửa tháng hạ thân phận làm giường bạn, hắn là thế nào lại nhẫn được, người thừa kế đế quốc buôn bán lớn nhất thế giới, khi nào thì trở nên hèn mọn như thế.
Du Niệm hơi cười gật đầu, "Tôi đương nhiên để ý. Tôi không thích cách ánh mắt cô gái kia nhìn anh." Đối với giường bạn, khiết phích của cô mạnh đã có chút bệnh trạng, những người ở trường học đó ái mộ sùng bái thì không sao, nhưng mà Bố Lý Tạp Tạp, đó là chiếm hữu dục, chinh phục dục nóng hừng hực. 
Thật sự là buồn cười, chàng trai này, hiện tại đã thuộc về cô, có thể chinh phục hắn, chiếm lấy hắn, chỉ có thể là cô. Mặt ngoài Du Niệm dịu dàng lạnh nhạt kia, bá đạo cũng gần như vô sỉ.
Côi Dạ Tước nghe vậy suýt nữa không chịu khống chế đạp phanh lại, ánh mắt không khống chế được chuyển hướng Du Niệm, nếu không phải lo lắng không chuyên tâm lái xe ở trên đường cao tốc sẽ phát sinh cái gì ngoài ý muốn, cơ hồ sẽ đem hai con mắt như vậy trực tiếp dính ở trên người cô.
"Anh là của tôi, nhớ kỹ đừng bị thứ bẩn đụng phải, bằng không tôi sẽ tức giận." Du Niệm tiếp tục bình tĩnh ghé vào lỗ tai hắn giáo dục, giường bạn của cô phải sạch sẽ, đàn ông nhân không thể đụng vào, phụ nữ lại không thể đụng vào.
"Vậy còn cô?" Côi Dạ Tước nhịn không được ra tiếng, cô có phải của tôi hay không?
"Nếu nói về đàn ông, tôi hiện tại là thuộc về a Sí."
Côi Dạ Tước cau mày, xe quẹo vào một cái đường ngã tư tư nhân, hai bên ngô đồng xanh tươi cao lớn, một tòa trang viên lớn xinh đẹp bỗng nhiên xuất hiện ở trong tầm mắt.
Xe dừng lại, Côi Dạ Tước thân sĩ vì Du Niệm mở cửa xe.
Du Niệm nhìn tòa trang viên này, cây xanh xanh um, có nhiều bụi hoa cẩm, ngay cửa lớn phòng ở là một đài suối phun hình cá heo, bên cạnh hoa viên có hồ xanh nhân tạo, đu dây màu trắng, còn có kiểu ghế quý phi màu trắng xinh đẹp mà Du Niệm thích nhất.
Côi Dạ Tước cẩn thận quan sát đến vẻ mặt Du Niệm, thẳng đến nhìn thấy đáy mắt Du Niệm mang ý cười dần hiện ra một chút ánh sáng thì mới hơi nhẹ nhàng thở ra, "Thích?"
Du Niệm ngửa đầu nhìn hắn, "Đặc biệt cho tôi chọn sao?"
Côi Dạ Tước có chút vuốt cằm, lôi kéo tay Du Niệm hướng vào một tầng hầm gara.
Nội thất thuần màu trắng, ngọn đèn bố trí rất đẹp, mười chiếc xe, tạo hình mới mẻ độc đáo, đường cong lưu sướng, nhan sắc đẹp đẽ, mỗi một chiếc xe đều giống như những chiếc trước được đặt ở triển lãm, hoàn toàn phù hợp thẩm mỹ sưu tầm xe của Du Niệm.
Du Niệm không chút nào keo kiệt cho Côi Dạ Tước một cái ôm, sau đó không chút khách khí, thậm chí là một cách đương nhiên nhận hai phần lễ vật sang quý này.
"Cảm ơn, tôi tìm đã lâu đều không tìm được trang viên yêu thích như vậy." Đối với người đàn ông của cô lấy lòng bản thân, Du Niệm luôn luôn vui lòng không keo kiệt cho vật bọn họ cần tìm, mà cô luôn luôn rất rõ ràng, bọn họ muốn là cái gì.
Nói hơi vô sỉ tí thì Lam Ảnh luôn đùa bỡn đàn ông trong lòng bàn tay, chỉ còn lại là một người nguyện đánh và một người nguyên bị đánh mà thôi.
Ở tại trong lòng người yêu thương nhung nhớ, vốn chính là tới tuổi huyết khí phương cương làm sao mà chịu được dụ hoặc như vậy, hắn cúi đầu, nhìn môi Du Niệm hồng nhạt xinh đẹp, chợt nghĩ tới cảnh tượng giữa trưa hôm nay ở phòng học trên lầu bộ trung học nhìn thấy Du Niệm và Khúc Quyến Sí ôm hôn, hắn thực thông minh, từ ngày đầu tiên kia không trùng hợp hay trùng hợp cho tới hôm nay, hắn đều không hôn qua môi của cô, hay phải nói cô cự tuyệt nụ hôn của hắn...
Đột nhiên trong đầu hắn xuất hiện một đứa con nít phiên bản Du Niệm thu nhỏ, lạnh nhạt vô sỉ nói: hôn là để cho bạn trai, giường bạn chỉ cần làm cho tôi cảm thấy thân thể vui thích là được.
"Bá bá!" Ngoài trang viên chợt truyền tới tiếng còi xe.
Côi Dạ Tước nhíu mày quay đầu, bắt đầu từ đường quẹo vào đây chính là thuộc loại tư nhân, ai lại để xe chạy vào được?
Côi Dạ Tước buông ra Du Niệm đi ra ngoài nhìn, Du Niệm một mình thưởng thức bộ sưu tập đầu tiên của cô.
Thẳng đến một hồi lâu, Du Niệm nghe được một giọng nói mấy giờ trước mới nghe qua, mới đứng thẳng thân mình, chậm rãi đi ra ngoài.
"Tước, anh có nhớ em hay không?"
"Tước, lúc trước khi em tới bá mẫu làm cho em khuyên anh đọc sách không phải là một công việc nha, nên cùng với bạn gái kawaii hẹn hò nga ~." Ngoài cửa sắt lớn, Bố Lý Tạp Tạp bỏ đi giáo phục học viện Mai La, toàn thân mặc một bộ váy liền áo bó sát gợi cảm yêu dã, đứng cách cửa sắt đã đóng lại líu ríu hưng phấn nói không ngừng, nói đến từ "Bạn gái", hai má hồng hồng, tựa như cô gái xuân tâm nảy mầm.
Khuôn mặt Côi Dạ Tước lãnh khốc càng phát ra lãnh khốc cùng không kiên nhẫn, nhưng mà Bố Lý Tạp Tạp lại giống như không phát hiện, làm sao còn là bộ dáng kiêu ngạo ương ngạnh buổi chiều ở Bautis không coi ai ra gì.
"Tước." tiếng nói dễ nghe mềm dịu cùng với hương thơm thanh nhã truyền đến, đánh gãy thanh âm Bố Lý Tạp Tạp líu ríu cái không ngừng, cũng đánh gãy tươi cười thẹn thùng không thôi trên mặt.
Bộ giáo phục màu đen kia và khuôn mặt kia làm cho người ta ấn tượng khắc sâu, Bố Lý Tạp Tạp trong nháy mắt liền nhận ra cô là người phụ nữ đầu tiên buổi chiều khiến cho cô mới nhìn cảm thấy chán ghét, cô này khiến cô có cảm giác nguy cơ nghiêm trọng, cho nên mới đối với cô địch ý lớn như vậy, mà giờ phút này, nhìn thấy Du Niệm thế nhưng từ trong phòng Côi Dạ Tước đi ra, mặt cô đột nhiên biến sắc.
Du Niệm Vi cười chậm rãi tiến lên, đáy mắt hàn bang trên khuôn mặt lạnh lùng của Côi Dạ Tước trong nháy mắt đều hòa tan, quen thuộc đưa tay, Du Niệm cũng tương tự quen thuộc đưa tay cho hắn, sau mới nhìn về phía Bố Lý Tạp Tạp, "Lại thấy mặt, công chúa điện hạ." ( RI: Nếu nhân vật chính là Bố Lý Tạp Tạp thì đây chính là tình tiết cẩu huyết trong ngôn tình , thể loại ngược tâm, nữ truy nam, kết thúc SE ha ha xD)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.