Biệt thự Côi Dạ Tước quang cảnh tuyệt đẹp, vùng ngoại thành tấc đất tấc vàng.
Du Niệm cởi áo khoác để trên sô pha màu đen, tinh tế đánh giá nội thất biệt thự này, giống như Côi Dạ Tước mang đến cho người ta cảm giác, sô pha màu đen, cái bàn màu đen, trang hoàng màu đen, Du Niệm chân không ở trên mặt sàn lạnh như bang đi: "Tôi thích phòng ở có thảm hơn " Bởi vì cô thích để chân không, hương vị nguyên thủy nhất, làm cho người ta khó có thể cự tuyệt tư vị tốt đẹp.
Côi Dạ Tước đang đổ nước trái cây cho Du Niệm nghe vậy thì nhìn chân trắng nõn mỹ ngọccủa Du Niệm, trải thêm thảm cũng chả sao, nhưng mà hắn càng để ý ý tứ của cô, "Ý của cô là, về sau sẽ thường xuyên tới chỗ tôi sao?" Không biết vì sao, tin tức này làm cho tâm tình hắn giống như được chắp cánh, cực kỳ nhảy nhót.
Du Niệm đi thong thả bước chân đi qua đi lại, đưa tay quàng cổ hắn, nháy mắt mấy cái, "Anh là bạn giường của tôi, ngủ cùng một chỗ, đương nhiên, không phải sao?"
Tác dụng của bạn giường: Một: chuyện ai người nấy làm ; Hai: làm ấm lô cho cô gối.
Cô ngửa đầu, dưới ngọn đèn ái muội mờ nhạt có vẻ dị thường dịu dàng xinh đẹp, con ngươi trong suốt ảnh ngược khuôn mặt hắn, khóe miệng hàm chứa ý cười, dịu dàng không biết là ngọn đèn dịu dàng hay là cô cố ý dụ hoặc, Côi Dạ Tước không khỏi cúi đầu, muốn hôn trụ hai cánh hoa hồng nhạt xinh đẹp kia.
Chỉ là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thieu-day-do/1522697/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.