Buổi chiều, giờ tan học.
Từng chiếc xe lần lượt đi vào học viện, đón học sinh về. Ngày đầu tiên đihọc, Du Niệm làm ăn lãi năm ngàn năm trăm vạn. Hai tròng mặt sâu thẳmcủa Lương Lễ nhìn Du Niệm đang cười khanh khách đưa lên chi phiếu nămtrăm vạn hiện lên một chút ánh sáng. Tay dịu dàng xoa đầu Du Niệm, emgái thật nghe lời, em gái thật hiểu chuyện, em gái còn biết đem tiềnbiếu anh trai, Lương Lễ vừa lòng một lần nữa.
Cảm thấy trên đầu có độ ấm làm cho Du Niệm tươi cười, ngoài ý muốn, tay của anh trai thật ấm áp.
Du Niệm vào trong xe. Chiếc xe có chữ cái “L” kiêu ngạo ở đằng trước quay một vòng tuyệt đẹp rồi đi mất.
“Anh vừa làm xong nhiệm vụ sao?” Du Niệm ngửi được trên người Lương Lễ cómùi máu tươi nồng đậm, nhìn về phía Lương Lễ. Mái tóc hơi dài lượn sóng, dáng người cân đối, khuôn mặt tinh xảo mê người có chút lạnh lùng. Chỉcần Lương Lễ chịu mở miệng cười, tuyệt đối không kém Đan Khương Hằnghoặc người khác trong tứ điện.
Đôi mắt Lương Lễ âm thầm lướt quaDu Niệm, con ngươi sâu thẳm không tiết lộ tâm tình, gật đầu, âm thanhbình tĩnh vang lên: “Đêm nay mang em đi làm nhiệm vụ.”
“Được.” Du Niệm không chút để ý mà chỉ quay đầu ra cửa sổ ngắm phong cảnh. Vài chú chim chúc phúc màu vàng nhạt bay ríu rít theo sau, thoạt nhìn có vẻ rất vui mừng.
Lỗ tai Lương Lễ giật giật, nghiêng đầu nhìn về phíacửa sổ. Lúc nhìn thấy mấy con chim nhỏ màu vàng nhạt, mày hơi nhíu lại,ra tay nhanh như chớp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thieu-day-do/1522672/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.