Khi đứng trước cửa nhà Julia Peter, không biết tại sao Haier lại nhớ tới lần đầu tiên gặp Lam Mộc Ân.
Một thanh niên trẻ tuổi, anh tuấn, ôn hòa giống như một con nai, hiển nhiên đây là đứa trẻ đại biểu cho người làm nhiều việc tốt nhất cảnh cục, nói cách khác, chuyên môn chắc hẳn không rõ ràng, chỉ có thể làm người ta không muốn làm chuyện xấu.
Không có cảnh sát nào thích hợp tác với FBI, huống chi còn là một điều tra viên FBI mang tiếng xấu.
Nhưng đứa trẻ kia cười rất dịu dàng, vươn tay về phía hắn rất có giáo dục và cũng thật vui vẻ.
Haier nhìn đối phương vài giây, ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào, hắn đưa sát mũi vào, hít một hơi.
“Bánh quy?”
Đối phương hơi giật mình, có chút xấu hổ thả tay, cười ngượng ngùng lui ra sau một bước nhỏ.
“Sáng nay tôi về thăm bố, mẹ tôi nghe nói tôi về nên đã làm một mẻ bánh quy.”
Đối phương cười rộ lên xinh xắn, có lẽ hơi thẹn thùng, tay đút vào túi lấy một cái bọc giấy, rồi mở ra lấy một chiếc bánh quy.
“Mẹ tôi làm bánh quy rất ngon, anh có muốn ăn thử không?”
Hắn nhớ lúc đó hình như mình nở một nụ cười, đưa mặt tới cắn một miếng.
“Không tệ.”
Thằng bé kia ngẩn ngơ, bên tai đỏ lên một chút, xấu hổ nhìn miếng bánh mà hắn vừa cắn không biết làm sao, miệng cười khổ, có lẽ đang suy nghĩ không biết nên vứt hay giữ lại, cuối cùng vẫn bỏ vào túi, làm cho hắn thật sự muốn cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thiet-rong-s-e-r-f/2315464/quyen-2-chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.