Bên ngoài Thiên Đình, ba tòa Thần Miếu to lớn với Thần Nguyên xây thành, ánh sáng chiếu rọi trời cao, tín ngưỡng lực ù ù vang động, như nước sông đang chảy.
- Ngươi không nên làm như vậy! Chết trận sa trường, vùi xương trong ánh đao, kết thúc ở hắc ám náo động chính là kết quả tốt nhất của ta!
Một thanh âm truyền đến, đó là từ Thần Miếu của Cái Cửu U.
Diệp Phàm bình tĩnh đối mặt, cẩn thận đánh giá sau đó thở dài một tiếng, đó chỉ là một tàn niệm từ tín ngưỡng lực ngưng tụ ra, còn không phải chân chính là người.
- Sau này, nếu linh thức của tiền bối chân chính thức tỉnh, ta sẽ tôn trọng lựa chọn của ngài!
Diệp Phàm xoay người rời đi.
Mặt khác hai tòa Thần Miếu có huyết khí lượn lờ, khí cơ sinh, mệnh càng mạnh, trong mơ hồ có thể nhìn thấy nhịp đập của hai thân tàn, diệp Phàm chưa từng quấy nhiễu hai người này, vẫn phong họ ở trong tiên nguyên.
Thiên Đế tân sinh, đây là chấn động cỡ nào, hai vạn sáu ngàn năm bất hủ, lại còn sống sót như vậy, thật khiến mọi người cảm thấy run rẩy!
Ở các nơi vũ trụ, thần uy Thiên Đình càng hưng thịnh, tín ngưỡng lực cuồn cuộn mà đến, chìm sâu vào trong cái đỉnh của Diệp Phàm, hóa thành tinh hải mênh mông, khắp Thiên Đình đều muôn hình vạn trạng, khí tường hòa bao phủ ức vạn dặm.
Xa xa nhìn lại, cả Thiên Cung kia đắm chìm trong vầng hào quang bất hủ, giống như một mảnh lớn Tiên giới, trở thành vùng đất trường sinh. Bạn đang đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien/1226101/chuong-1880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.