- Lý Tiểu Mạn, ngươi còn có trợ giúp, còn có thủ đoạn gì cứ việc thi triển hết ra!
Trên Ngũ Sắc Tế Đàn, Diệp Phàm từng bước đi về phía trước, nhìn chằm chằm vào nữ nhân áo trắng kia.
- Ai là thiện, ai là ác, tới hiện tại ngươi còn không nhận rõ.
Lý Tiểu Mạn kẽ than.
- Ngươi đang nói gì?
Diệp Phàm hỏi.
- Bàng Bác đâu, hắn mới là một tên đại ác.
Thanh âm của Lý Tiểu Mạn mang theo hấp dẫn.
Diệp Phàm lập tức cười lạnh. Bàng Bác rời đi quả thật có điểm quái dị, nhưng nếu nói là đại ác như vậy rõ ràng là vu oan phỉ báng. Bởi vì Bàng Bác cùng hắn vào sinh ra tử, nếu muốn gây bất lợi cho hắn thiếu gì cơ hội, mà chủ yếu nhất là trực giác bản năng của hắn.
- Ngươi đã không phải Lý Tiều Mạn trước kia.
Diệp Phàm ép về phía trước, diễn biến Lục Đạo Luân Hồi Quyền, mặc dù không có đạo hành và pháp lực, quyền thế của hắn vẫn bá tuyệt thiên địa như cũ.
Đột nhiên, Lục Đạo Luân Hồi Quyền cùng vực sâu thái cổ cộng minh, lại vẽ ra từng đợt tiêu văn.
Vào giờ khắc này, Diệp Phàm rùng mình một trận, hắn nghĩ tới một chuyện. Tương truyền Luân Hồi Quyền ghi lại trên đường thành tiên, nhưng Lão Phong Tử lại mang nó từ duới vực sâu thái cổ ra. Chẳng lẽ là…
Lục Đạo Luân Hồi Quyền.
Đây là quyền pháp cái thế được ghi trên đường thành tiên, phức tạp khó lường, có ảo diệu đoạt thiên địa tạo hóa, là bí thuật kinh thế từ xưa đến nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien/1225219/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.