Diệp Phàm hét dài một tiếng, đuổi sát không bỏ. Hắn có được bí chữ Hành, tốc độ mau biết nhường nào, trong nháy mắt đi tới phía sau kịch liệt ra tay.
Ầm!
Chiến đấu tiếp tục, Hoa Vân Phi lại lần nữa hộc máu, Liên Hoa Chiến Y của Lý Tiểu Mạn cũng bị đánh nát, nhuộm máu rơi xuống, trở thành bột mịn.
Diệp Phàm thần sắc lạnh lùng không ngừng đuổi giết, cũng không nói nhiều. Dọc theo đường đi không biết vượt qua bao nhiêu ngọn núi lớn, mãi cho đến sau nửa đêm vân còn kịch chiến.
Ánh trăng sáng tỏ. Dưới lòng đất Tần Lĩnh có nhiều lăng mộ cổ, sau nửa đêm thường xuyên có thể thấy được một ít lão thi đi ra mộ cổ, hướng về mặt trăng phun ra nuốt vào tinh hoa.
Vạn dặm đuổi giết, thi thoảng truyền đến thần lực dao động, thường có ngọn núi đổ nhào. Ba người vừa đi vừa chiến, hủy diệt vô tận dãy núi.
Hoa Vân Phi tóc tai bù xù, bản thân bị trọng thương, toàn thân xương cốt gãy nhiều nơi. Lý Tiểu Mạn cũng vậy, ngũ tạng đều nứt ra, toàn thân đều bị máu nhuộm đỏ.
Bên kia Diệp Phàm cũng không tốt đến đâu, thân bị thương cực kỳ nghiêm trọng. Lần đại chiến này hắn trả ra một cái giá rất lớn.
Hoa Vân Phi đã liên tiếp dùng ba cái Huyền Ngọc đài, mượn vào đó vượt qua hư không nhưng trên người Diệp Phàm cũng có trận đài, đuổi theo không dứt. Một đường đuổi theo, khó thể thoát khói.
Lúc này Hoa Vân Phi rốt cục có một tia bồn chồn. Nếu tiếp tục tiêu hao như vậy, căn nguyên đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien/1224913/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.