Lời của Ngô Tuấn, Lục An ở bên ngoài trăm trượng tự nhiên cũng nghe rõ ràng. Sắc mặt Hoàng San rõ ràng có chút cứng ngắc, trong ánh mắt có chút do dự. Nàng không biết lời Ngô Tuấn nói là thật hay giả, không biết mình có nên tin tưởng hay không, có nên cùng hắn tiến vào bên trong cơ quan hay không. Sau khi do dự, Hoàng San vẫn quyết định tin tưởng Ngô Tuấn một lần, nói: "Các ngươi đi đi." Ngô Tuấn gật đầu, quay đầu nhìn Ngô Xuân Nhã ở bên ngoài trăm trượng, nói: "Muội muội, chúng ta hành động." Ngô Xuân Nhã gật đầu, nhìn thoáng qua Lục An ở bên cạnh, không nói gì, liền lên đường bay về phía cơ quan. Lục An không ngăn cản, nhưng đôi mắt đen tối đã xảy ra biến hóa. Sau khi hai người lên đường, Lục An cũng lên đường, nhưng không phải bay về phía cơ quan, mà là bay về phía Hoàng San. Hoàng San tự nhiên thấy Lục An bay đến, nhìn Lục An đang đứng ở bên cạnh, hiếu kỳ hỏi: "Thế nào?" Lục An không giải thích, chỉ nói: "Đứng chung một chỗ an toàn hơn." "..." Trong ánh mắt Hoàng San rõ ràng có một tia chán ghét, theo nàng thấy, người trẻ tuổi như Lục An căn bản không có tư cách đứng kề bên mình, lại còn gần như vậy. Bất quá vì mệnh lệnh của các chủ, Hoàng San cũng không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Ngô Tuấn và Ngô Xuân Nhã, dù sao bảo tàng mới là chuyện trọng yếu nhất. Chính vì cơ quan trên cửa vô cùng phức tạp, cho nên sau khi Ngô Tuấn và Ngô Xuân Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4953793/chuong-7040.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.