Trong tinh mâu của Phó Vũ, trong mắt hoa đỏ của Phó Vãn Nhu, Lục An động thủ. Hắn đưa tay, đặt bàn tay lên đỉnh đầu vầng trăng cô độc. Phó Vãn Nhu mười phần chăm chú nhìn, không nghĩ trễ nhất cử nhất động của Lục An. Phó Vãn Nhu đã kiểm tra thân thể vầng trăng cô độc, tự nhiên biết bây giờ vầng trăng cô độc đã bị thương đến trình độ nào. Nếu như Lục An thật sự có thể cứu trở về vầng trăng cô độc trong trạng thái như vậy… ý nghĩa lực lượng và năng lực của Lục An, đã hoàn toàn vượt qua thừa nhận của nàng. Ở phương diện cứu người này, bất kỳ sinh mệnh nào trong hai tinh hà, đều phải mặc cảm, xa xa so ra kém Lục An. Bao gồm Tiên vực! Nếu Lục An có thể thành công, lực lượng của Tiên vực trước mặt Lục An sẽ không đáng giá nhắc tới, chỉ có thể cúi đầu xưng thần. Lực lượng hắc ám của Lục An, tiến vào trong đầu vầng trăng cô độc. Cũng chỉ bao khỏa đầu, đây đã là cực hạn Lục An bây giờ có thể ổn định khống chế. Thậm chí nếu quả thật muốn đạt tới ổn định khống chế, phạm vi còn không đủ một cái đầu. Ông —— Hắc ám, tiến vào thức hải, bản nguyên thức hải vầng trăng cô độc, mãi cho đến tràn ngập toàn bộ bản nguyên thần thức. Bản nguyên thức hải và bản nguyên thần thức, đều đã tàn phá đến trình độ cực kì kinh khủng. Lục An cảm giác được, cực độ kinh tâm. Hắn thậm chí cảm giác được vô từ hạ thủ, nhưng dù cho như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4953321/chuong-6568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.