Trong thế giới âm u, Lục An khó có thể tin nhìn Bốc Thông Thiên. Từ khi tiến vào nơi này, Bốc Thông Thiên từng có uy hiếp, từng mạnh mẽ, từng bình tĩnh, từng phẫn nộ, từng không cam lòng, nhưng duy nhất không có cảm xúc đau buồn. Thế nhưng, vừa nhắc tới chữ đầu tiên của Thanh Linh này, Lục An liền có thể nghe ra sự run rẩy và nghẹn ngào trong giọng nói. Đây là giọng nói chạm đến linh hồn, đủ để nói rõ Bốc Thông Thiên quan tâm Thanh Linh này đến mức nào, đối với Thanh Linh này có bao nhiêu tình cảm. Lục An nhíu chặt mày, khó có thể tin nhìn Bốc Thông Thiên. Trước đó nhắc tới nhiều người như vậy, Bốc Thông Thiên đều nói ra với trạng thái tự nhiên. Duy nhất Thanh Linh này... lại là người Bốc Thông Thiên quan tâm nhất. Bất quá, Thanh Linh này có thể vì Bốc Thông Thiên mà chủ động vứt bỏ tính mạng của mình, chỉ riêng điểm này cũng đủ để nói rõ quan hệ của hai người phi thường. "Các ngươi đến đây, chính là vì Mẫn Thiên Châu?" Bốc Thông Thiên nhìn hai người, nói, "Nếu là như vậy, mục đích của các ngươi đã đạt được rồi. Ta cũng đã lâu không nói nhiều lời như vậy, ngay cả người của Thiên Lý Tử cũng chưa từng gặp chân thân của ta. Ta hơi mệt chút rồi, các ngươi có thể đi rồi." "..." Lục An vốn dĩ còn có lời muốn hỏi, nhưng không ngờ đối phương đã hạ lệnh trục khách. Không cần Lục An và Phó Vũ làm gì, lập tức có lực lượng cường đại bao trùm quanh thân hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4952893/chuong-6140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.