Lục An ngạnh sinh sinh dừng bước, trước đây hắn sẽ tiến lên ôm lấy vợ, nhưng lần này, hắn lại không thể tiến lên. Hắn biết mình đã làm một chuyện sai lầm lớn, khiến vợ tức giận, cho nên rõ ràng chỉ cách một bước, nhưng lại không dám tiến lên. Phó Vũ nhìn ánh mắt của Lục An, tự nhiên vẫn lạnh lẽo. Nhưng ít nhất so với lần trước, sự băng lãnh trong ánh mắt đã ít đi một chút. Lần trước là sự băng lãnh hoàn toàn cự tuyệt, lần này, ít nhất đã có phần hòa hoãn. Nhưng dù cho như thế, Lục An vẫn run sợ, không dám tiến lên. Nhìn vợ, hắn thậm chí không dám nói những lời cầu tình, chỉ có thể gắng gượng nói trước, "Ta đã gặp Khương Xuyên, nàng tìm được một số thông tin rất quan trọng, ta muốn nói cho nàng nghe." Giọng nói của Lục An vô cùng thiếu tự tin, hoàn toàn là hư ảo. "Ừm." Giọng Phó Vũ rất lạnh, Lục An chỉ có thể cố gắng kể hết những thông tin mà Khương Xuyên đã nói cho mình nghe cho Phó Vũ. Phó Vũ nghe xong, không đưa ra bất kỳ đánh giá nào. Mặc dù trên nét mặt có chút cảm xúc bất ngờ, nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi. Lục An nói xong, liền không nói thêm gì nữa... Hắn rất muốn nói, nhưng không biết nói gì. "Hết rồi sao?" Phó Vũ hỏi. "..." Lục An toàn thân căng thẳng không biết sắp đặt vào đâu, nhìn vợ, cắn răng, lấy hết dũng khí nói, "Chúng ta... có thể cùng nhau đi Âm Tương Sơn không? Dù sao Hỗn Nguyệt đã nói, Âm Tương Sơn tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4952866/chuong-6113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.