Ở trong đường hầm, Lục An mở hai mắt, đôi mắt đen tối nhìn Đinh Thấm. Hai canh giờ trôi qua, thương thế trong cơ thể hắn đã chữa trị khỏi, lực lượng cũng hoàn toàn khôi phục, chỉ là phương diện thần thức có chút mệt mỏi. Còn về Đinh Thấm, thương thế trên cơ thể cũng đã khôi phục bảy tám phần, nếu thần thức bản nguyên không có vấn đề thì hẳn là sẽ tỉnh lại. Nhưng hiện tại vấn đề nằm ở chỗ, thương thế của thần thức bản nguyên. Lục An không phải khiêm tốn, mà là hắn thật sự không hiểu được phương pháp trị liệu thần thức bản nguyên, thậm chí một chút xíu cũng không hiểu! Cho dù hắn có thể thanh trừ thủy dịch, nhưng đây chỉ là lấy ra vật chất, và trị liệu hoàn toàn không phải khái niệm giống nhau. Lục An có thể phá hoại thần thức bản nguyên, có thể thanh lý dị vật bên trong thần thức bản nguyên, nhưng lại không thể trị thần thức bản nguyên. Trị liệu, tương đương với sáng tạo. Lục An ngay cả thần thức bản nguyên là gì cũng không rõ ràng, thì làm sao có thể sáng tạo được? Không có nắm chắc, Lục An tự nhiên sẽ không hành động, mà là trước tiên sẽ cấu trúc lại thức hải của Đinh Thấm, hơn nữa kiến tạo vô cùng hoàn chỉnh, không cần Đinh Thấm tự mình lại từ từ khôi phục. Nhìn vết thương trong thần thức bản nguyên, cũng không có dấu hiệu lành lại, nói rõ thương thế do thủy dịch tạo thành là biến chất, không thể tự lành. Ý thức được điểm này, Lục An càng thêm đau đầu, tương đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4952382/chuong-5629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.