Lục An nhìn Đinh Thấm, trong lòng trầm trọng, thậm chí ngay cả nguy hiểm vừa rồi cũng không sánh nổi hiện tại. Nam hoan nữ ái, nhân chi thường tình, nhưng có thể vừa vặn thích lẫn nhau là chuyện cực kỳ khó có được. Giống như Lục An và Phó Vũ, chính là một đôi vừa vặn. Nhưng trên đời thường thường đều là đơn phương yêu mến, cũng không có bao nhiêu sự trùng hợp hai chiều. Nam nhân cùng nữ nhân ưu tú đều có rất nhiều người thích, đây cũng là nhân chi thường tình. Lục An đối với định vị của mình trước nay rất thấp, bởi vì kinh nghiệm của hắn tạo thành tính cách như vậy, nhưng hắn biết, mình ở trong mắt người ngoài quả thật là thiên tài. Mình mấy lần cứu Đinh Thấm, Đinh Thấm đối với mình có hảo cảm cũng không phải rất khó lý giải. Khi đơn phương yêu mến, người được thích không biết thì còn đỡ, hết lần này tới lần khác hai người còn quen biết, đây mới là trầm trọng nhất. Lục An quả thật đối với Đinh Thấm không có ý tứ, làm lỡ một nữ nhân, Lục An cảm thấy trong lòng rất khó chịu. Nhưng thái độ cần biểu đạt đã sớm nói qua rất nhiều lần, Lục An cũng không muốn lặp đi lặp lại nói, không muốn lại gây nên chủ đề này, cho nên sau khi giúp Đinh Thấm ổn định thức hải thì nói: "Đỡ hơn chút nào chưa?" "Đỡ hơn chút rồi." Đinh Thấm nhẹ nhàng gật đầu nói: "Cảm ơn ngươi." "Tình huống vừa rồi ta cũng không nghĩ đến." Lục An nói: "Nơi này hẳn là tạm thời an toàn, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4952360/chuong-5607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.