Nghe lời của Lục An, Hồng Du lập tức hơi ngẩn ngơ, nhìn vào trong bóng tối phía trước. Nàng biết Lục An ở đó, nhưng không nhìn thấy khuôn mặt hay ánh mắt của Lục An. "Đa tạ Vương công tử." Hồng Du hít sâu một hơi, ngừng nước mắt, kiên cường nói, "Ta biết đây là chuyện của chính ta, là ta quá cố chấp, không nên kéo người khác xuống nước. Hảo ý của ngươi ta xin nhận, chính ta tự mình xuống là được." "Không cần, chúng ta cùng xuống. Cho dù không có ngươi, ta cũng phải xuống." Lục An nói, "Cùng xuống còn có bạn đồng hành." Hồng Du rất vui, dù sao có người cùng đi tự nhiên càng thêm an tâm, nàng nói, "Được, đa tạ Vương công tử!" Hai người không còn dừng lại, tiếp tục hạ xuống. Lục An nhìn về phía xa, phát hiện có một số người đang dừng lại phía trên thực vật, còn có người vậy mà đang ở trong vực sâu, nhưng không hề tới gần thực vật. Bất quá điều khiến Lục An để ý là, không có người nào nhìn quanh, cũng không có người nào nhìn về phía mình. Nếu có Thiên Vương cảnh ở đây, nhất định sẽ phát hiện sự tồn tại của bọn họ, có lẽ sẽ nhìn về phía này. Nhưng cho đến bây giờ, không có một người nào nhìn về phía bọn họ, cũng không phát hiện bất kỳ cảm giác nào của Thiên Vương cảnh. Trên thực tế, điều này đã nói rõ rất có thể không có Thiên Vương cảnh. Nhưng Lục An rất cẩn thận, vẫn như cũ không động dùng thực lực chân chính, chuẩn bị thử lại một phen. Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4952253/chuong-5500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.