Nhìn căn phòng rộng lớn này một mảnh hỗn độn, có thể biết được khi lấy đi tất cả mọi thứ lúc đó nhất định rất hoảng loạn, chí ít không có nhiều thời gian. Mà thứ bị lấy đi là gì, đây là chuyện Lục An muốn biết nhất hiện tại. Lục An không lập tức rời khỏi căn phòng, cho dù là căn phòng bừa bộn như vậy, hắn cũng vừa phóng thích cảm giác, vừa đi vào, dùng tay lật tìm, dùng hai mắt để nhìn. Bởi vì đôi khi cảm giác cũng sẽ lừa người, dùng mắt nhìn mới có thể thấy được dáng vẻ chân chính. Vừa đi vừa nghỉ, lật đi lật lại, nhưng kết quả lại khiến Lục An rất thất vọng. Nơi đây không có bất kỳ thông tin hữu ích nào, ngay cả vật phẩm tư nhân cũng không có mấy. Ngoại trừ một ít trà cụ, chén trà và bình rượu, không còn gì cả. Lục An đưa tay, nhặt một cái bình rượu từ trên mặt đất. Trong bình rượu không có rượu, hơn nữa đối với người thường mà nói cũng không ngửi thấy mùi rượu. Nhưng Thiên Vương cảnh thì khác, Lục An vẫn có thể ngửi thấy một chút mùi rượu. Không phải rượu mạnh gì, Thiên Nhân cảnh là có thể uống. Đặt bình rượu xuống, Lục An nhìn quanh một vòng rồi rời khỏi căn phòng, trở lại hành lang. Đi đến trước căn phòng tiếp theo, đẩy cửa, chỉ nghe "kẽo kẹt" một tiếng, cửa lập tức được đẩy ra. Quả nhiên, cánh cửa này cũng không khóa. Lục An đứng ở cửa, hai mắt nhìn tình hình bên trong. Tương tự bừa bộn, tương tự trống rỗng. Lần này Lục An chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4952164/chuong-5411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.